Tô Triệt và Tử Tiêu cùng gật đầu, một gốc tuyệt phẩm linh thảo ngàn năm, cố mấy cũng chỉ đáng giá hơn một trăm vạn linh thạch, ai sẽ sử dụng linh dịch giá trên ngàn vạn thúc sinh nó?
Việc làm thâm hụt vốn này, không ai làm được. Nói nó là gác chuồng gà, cũng không có gì sai.
Nhưng, nếu dùng để chăm sóc linh thảo tiên phẩm như Hắc Vực Tiên Liên, công thức kinh dịch đó sẽ có đất dụng võ.
Chính vì như vậy, Tô Triệt và Tử Tiêu mới cho rằng, những lời Ngân La nói tương đối đáng tin.
- Mong tiền bối đừng trách ta mạo muội, công thức linh dịch này, cần loại điều kiện gì, mới có thể có được?
Tô Triệt thi lễ hỏi.
- Trước khi đến đây, ta đúng là đã nghĩ ra một đống điều kiện.
Ngân La ha ha cười nói:
- Nhưng, lúc này nghe ngươi nói, ngươi có năng lực thiên phú y trị linh thảo, ta liền cảm thấy, có thể con người ngươi bẩm sinh đã có duyên với linh thảo. Cho nên, cũng không cần làm khó ngươi.
- Đa tạ tiền bối.
Tô Triệt lại thi lễ, trong lòng lĩnh hội:
- Ngân la tiền bối hẳn phải rất yêu linh thảo, nên mới coi trọng năng lực thiên phú y trị linh thảo như vậy. Có lẽ chính vì loại tình cảm này, hắn mới trở thành nhân vật cấp tông sư trên phương diện trồng trọt linh thảo?
Soạt.
Chỉ thấy, Ngân La vung tay, mười mấy bồn linh thảo xuất hiện trên mặt đất phòng khách.
- Nói miệng không được coi là bằng chứng.
Ngân La nghiêm mặt nói:
- Chỗ linh thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438909/chuong-445.html