Lúc này, chưởng giáo chí tôn quay đầu, nhìn Tô Triệt mỉm cười nói:
- Nhìn thấy chưa, Thiên Vũ, các ngươi nghĩ "không thể nào" là do các ngươi sáng tạo ra sao.
Tô Triệt nhất thời nghĩ ra, mình từng hiến cho môn phái một tấm thượng cổ trấn sơn phù...
Chuyện mà Cực Ngạc lão quỷ và Thần Húc lão tổ cho rằng không thể xảy ra là, hộ sơn đại trận của các đại môn phái tu chân giới, phòng ngự bên ngoài mặc dù mạnh, nhưng lực sát thương đối với bên trong thì cực kỳ có hạn, không thể cấu thành thương tổn đối với Nguyên Anh tu sĩ. Như vậy, lợi dụng trận pháp chi lực trục xuất Nguyên Anh tu sĩ ra ngoài, theo thường quy mà nói cũng là không thể.
Thứ hai, chốt điều khiển hộ sơn đại trận Thiên Huyền Tông được bố trí trong chưởng giáo đại điện, mà bây giờ, chưởng giáo chí tôn thân ở Cạnh Kỹ Phong, cách Chưởng Giáo Đại Phong hơn hai ngàn dặm, căn bản không thể chỉ huy từ xa.
Đây đều là một số kiến thức cơ bản của tu chân giới, hơn nữa trước khi hành động, bọn Cực Ngạc sớm đã kiểm tra rõ các loại tình huống, mới dám xông vào sơn môn Thiên Huyền Tông.
Nhưng, chúng không biết, Tô Triệt từng có được một tấm thượng cổ trấn sơn phù ở Tiểu Di Tiên Cảnh, cống hiến cho tông môn.
Lúc đó, Tử Tiêu từng nói qua, thượng cổ trấn sơn phù có thể khiến hiệu quả phòng ngự của hộ sơn đại trận chí ít tăng lên ba mươi phần trăm, tình hình thực tế thậm chí còn tốt hơn tính toán, hiệu quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438901/chuong-437.html