Bay ra hơn một trăm dặm, Tô Triệt lẻn vào trong biển, lại lần nữa biến thành lão giả tóc đen Mịch Lang. Bởi như vậy, Hoa Dụ đã triệt để bốc hơi nhân gian.
Sau đó, Tô Triệt chậm rì rì bay về Phiêu Uyên Đảo.
Thời điểm sắp đến Phiêu Uyên Đảo, Mộ Ngọc từ phía sau đuổi kịp và vượt qua mà bay, hai người tương đối hữu hảo chào một tiếng.
Đợi cho Tô Triệt đáp trên đảo, liền thấy được Mộ Ngọc lộ ra vẻ gấp gáp, hiển nhiên là tìm không thấy tình lang Hoa Dụ của nàng.
- Mịch Lang, ngươi vừa trở về, trên đường có nhìn thấy qua Hoa Dụ không?
Mộ Ngọc lo lắng hỏi.
- Gặp được.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Ta thấy sắc mặt hắn khó coi, thần sắc không đúng lắm, liền hỏi một tiếng, hắn nói, muốn đi ra ngoài giải sầu, trong vòng vài ngày sẽ không phản hồi.
- Hắn đi bên nào?
Mộ Ngọc vội vàng truy vấn.
- Phương hướng tây nam.
Tô Triệt thuận miệng nói bừa.
- Không tốt !
Thần sắc Mộ Ngọc đại biến, bay lên trời, thậm chí tế ra pháp bảo phi hành, cực tốc bay về phía tây nam.
Tô Triệt thuận miệng nói lung tung phương hướng tây nam, vừa rồi cũng là phương hướng Long Phong Tử rời đi, Mộ Ngọc đương nhiên lo lắng, vừa rồi Hoa Dụ đắc tội Long Phong Tử, rất có thể sẽ gặp được một hồi đại nạn.
- Cuối cùng là. . .
Nhìn nàng trong nháy mắt biến mất, Tô Triệt âm thầm may mắn, cuối cùng thoát khỏi nữ nhân khó chơi này.
Tuyển định mục tiêu kế tiếp, gõ cửa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438859/chuong-395.html