Tô Triệt cũng là nghĩ như vậy, phần ân oán này, phần nhân quả này, xác thực hẳn là do mình đi kết.
Chưởng Giáo Chí Tôn tràn ngập tán thưởng nói:
- Ngươi có thể bảo trì phần trầm ổn này, ta rất vui mừng, đủ để chứng minh, ngươi không chỉ là người có đại phúc duyên, cũng là có đại trí tuệ, rất tốt.
Tô Triệt thầm nghĩ hổ thẹn, sở dĩ mình có thể bảo trì đủ tỉnh táo, cũng không phải là đại trí tuệ gì, mà là...
***
Ra khỏi Chưởng giáo đại điện, Tô Triệt đương nhiên là lập tức đi Tử Tiêu Phong, gặp được già trẻ lớn bé của Tô gia.
Vừa thấy được Tô Triệt, tất cả mọi người Tô gia đều cao giọng hoan hô, vui sướng, lại không có nửa điểm khí tức bi thương. Điểm này, cũng làm cho Tô Triệt cảm thấy rất ngoài ý muốn.
- Ha ha ha...
Gia gia Tô Vân Đường, cười lớn đi về phía trước, dùng sức vỗ bả vai Tô Triệt, khen:
- Thiên Huyền Tông Thủ tịch chân truyền đại đệ tử, thật là tốt, hảo tôn nhi.
Phụ thân Tô Thanh Lâm đứng ở một bên cũng là mặt đầy tiếu dung, vì nhi tử mà kiêu ngạo không thôi.
Đại đa số thành viên nam tính đều là như thế, giống như, cũng không có bởi vì chuyện tình Nhị gia gia mà gặp phải đả kích nặng.
- Gia gia.
Tô Triệt nhỏ giọng hỏi:
- Nhị gia gia hắn...
- Không có việc gì…
Tô Vân Đường vung mạnh tay lên, rất là hào sảng nói:
- Những lão gia hỏa chúng ta, không còn sống mấy năm, chết sớm chết muộn khác nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438825/chuong-361.html