Tuy nói chiến lợi phẩm trên lôi đài, hoàn toàn có lý do lấy làm của riêng. Chỉ là về tình lý, dù sao cũng chỉ là đồng môn thi đấu, không coi là địch nhân chính thức, đứng ở một góc độ cao mà nói, thân là đại sư huynh, nên mang thứ đó trả lại cho sư đệ mới đúng.
- Đa tạ sư huynh.
Đoạn Thiên Nhai cười cười, thu bảo kiếm yêu mến lại.
- Sư đệ không cần phải khách khí.
Tô Triệt cười hỏi:
- Nửa năm sau, ta và ngươi lại lên Cạnh Kỹ Phong luận bàn một hồi, như thế nào?
- Hết sức vinh hạnh.
Đoạn Thiên Nhai đáp ứng cực kỳ sảng khoái, trong nội tâm cũng lĩnh hội, ý tứ trong lời nói của Tô Triệt là: trong vòng nửa năm, nhất định có thể Kết Đan.
Cho đến ngày nay, đối với Tô Triệt biểu lộ ra tự tin, không ai còn có thể tỏ vẻ nghi vấn.
Tô Triệt đi rồi, năm người ngồi xuống lần nữa, đều trầm mặc không nói.
Qua một hồi lâu, Như Ý thấp giọng hỏi:
- Thông Ngân, vì cái gì mỗi một lần nhìn thấy hắn, thần sắc ngươi luôn quái dị?
- A? Không có gì a...
Thông Ngân sửng sốt một chút, đương nhiên không chịu nói ra chuyện ngày ấy, lúc này mới ý thức tới, hết thảy cũng không phải là mộng, chỉ có điều, là người ta không muốn so đo sự kiện kia mà thôi.
Đoạn Thiên Nhai cười nhạt một tiếng, trầm thấp nói ra:
- Dù sao còn có một đoạn tình nghĩa cùng thuộc Huyền Cơ Phong, sau này thân cận với hắn một ít, không có chỗ xấu.
Bốn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438806/chuong-342.html