Phó Văn Phi hàm tiếu cười nói:
- Vừa mới đi vào Vật Hoa Phong, nghe được có người nghị luận, nói Tô sư đệ cũng tới Vật Hoa Phong, ta rất tò mò, nên nghĩ tới gặp ngươi một chút.
- Sư huynh khách khí.
Tô Triệt cười yếu ớt trả lời.
- Tô sư đệ thật đúng là không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên nổi tiếng.
Phó Văn Phi tiếp tục nói:
- Trước kia chưa bao giờ nghe nói qua danh hào Tô sư đệ, thình lình bộc phát, lại muốn lập Bách chiến lôi đài, làm cho những đệ tử chân truyền như chúng ta cả kinh trợn mắt há hốc mồm...
Không đợi Phó Văn Phi nói xong, nữ tử bên cạnh kia lại lần nữa hừ lạnh nói:
- Chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, cũng không biết ở đâu ra tư cách thiết lập Bách chiến lôi đài?
Lúc này Tô Triệt mới đưa ánh mắt chuyển đến trên mặt của nàng, bình tĩnh nói ra:
- Nếu như sư tỷ hiếu kỳ, không ngại đợi hai mươi ngày nữa, đến lúc đó, trên lôi đài, nhất định có thể tìm được đáp án.
- Nếu hiện tại ta muốn biết đáp án thì sao?
Nàng kia tiến tới một bước, như người gây sự nói:
- Có phải là, hiện tại có thể ở trên lôi đài tìm được đáp án hay không?
Chỉ nghe nàng hỏi một câu như vậy, Tô Triệt đã lĩnh hội tới, nữ tử này điêu ngoa tùy hứng hoàn toàn là giả vờ, mục đích đơn giản chính là mượn cơ hội này chọc giận mình, đi Cạnh Kỹ Đài so sánh một hồi, cũng có thể làm cho Phó Văn Phi ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438775/chuong-311.html