Huyền Cơ Tôn Giả thật là nổi giận đến cực điểm, khí tràng cường đại đánh bay bàn ghế chung quanh ra bốn phía, phần phật, mắt nhìn thấy là muốn động thủ.
- Sư tôn, chớ có tức giận. Bởi vì bọn họ mà tức giận, không đáng.
Không nghĩ tới, Tô Triệt là người trong cuộc lại ấm giọng khuyên bảo, hơn nữa là hai mắt khép hờ, thì thào nói nhỏ:
- Vốn định tặng cho Tô gia một hồi phúc duyên, không nghĩ tới lại mang cho bọn hắn một hồi tai nạn... Nhân sinh trên đời, không có khả năng không có tiếc nuối, không có khả năng không có hối hận... Cái nhân quả này, ta tiếp nhận. Phần tâm ma này, ta tiếp thu...
Nói đến đây, Tô Triệt xoay chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm vào Triết Thu cùng Triết Phong, thần sắc lạnh như băng nói:
- Trước mắt mà nói, ta xác thực không có năng lực hóa giải trận đau khổ này. Nhưng mà, ta cũng không có thể tiến đến Thái Ất Môn chui đầu vô lưới. Tô gia, giao cho các ngươi chiếu cố.
Lời nói xoay chuyển, ngữ khí tăng thêm:
- Trở về nói cho Hạo Nguyên đại tôn, nếu Tô gia có một người gặp bất trắc, bao quát bọn ngươi đối đãi với Tô Triệt ta ngày đó, ta sẽ hóa thành tâm ma trong lòng của các ngươi.
Dứt lời, xoay người rời đi, chỉ để lại một câu quanh quẩn không thôi:
- Nếu ta làm ma, kiếp nầy kiếp sau của bọn ngươi, vĩnh tuyệt Tiên đạo, vạn kiếp không vào luân hồi, làm quỷ làm nô, không thấy thiên không thấy địa, vĩnh viễn nằm trong U Minh quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438772/chuong-308.html