Sưu…
Không đợi hắn nói xong, Tô Triệt đã hóa thành độn quang, chạy ra khỏi tầng kết giới trên không kia, chỉ để lại một tiếng hò hét:
- Lúc này không đi, vậy thì lưu lại chờ chết a.
Phần phật…
Trong Hải thị, chí ít có một nửa là hạng người tâm tư thông tuệ, đều là ngự khí mà bay, nóng lòng rời khỏi nơi thị phi này.
Trong những người này, liền có một đạo lệ ảnh, đúng là Tam chưởng quầy Họa Diệp của Thương Minh.
Họa Diệp đã sớm lựa chọn tin tưởng Tô Triệt, giờ phút này, đối với phán đoán của đại minh chủ càng không hề hoài nghi. Trong túi càn khôn của nàng, không chỉ có mang theo tất cả thân gia của mình, còn có bốn Linh khí thượng phẩm mà Tô Triệt cho.
Đại nạn đã buông xuống đầu, nguyên vốn hẳn nên trả ba Linh khí cho người khác, cũng bị nàng không chút do dự tham ô luôn. Loại thời khắc này, ai còn lo lắng việc giảng danh dự buôn bán.
Hải đảo còn có hơn hai ngàn người, y nguyên ước mơ ảo tưởng làm đệ tử Thái Ất Môn, trong đầu nghĩ là:
- Thái Ất Môn chính là tiên đạo danh môn đại phái, như thế nào mưu hại những tán tu nho nhỏ chúng ta, người đào tẩu, đều là hạng người ngu xuẩn.
Sưu sưu sưu...
Trên không Cực Quang đảo, vô số độn quang cấu thành một đóa pháo hoa cự đại, hướng bốn phương tám hướng tách ra.
Tô Triệt nhất định là bay người được xa nhất, quay đầu lại nhìn về nơi xa, lập tức phát hiện, nơi chân trời xa xuất hiện một phiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438754/chuong-290.html