Trong lúc giảng thuật, một ít nhân viên trong Linh Bình Huyền Đan cũng từ bên trong phế tích chui ra, mặc dù không kịp phản ứng bị chôn trong đó, nhưng mà, tất cả mọi người là tu luyện giả, chỉ là một chút ít gạch ngói gì đó, nhất định là đập không chết bọn họ.
Cùng lúc đó, còn có rất nhiều người khác vây tụ tới, loại sự tình cửa hàng sụp đổ này, ở phường thị Hạnh Hoàng Sơn đúng là hiếm thấy.
- Triều chưởng quầy là loại người này sao?
Kim Đan tu sĩ không quá tin tưởng Tô Triệt nói, lại hỏi:
- Như vậy, Triều chưởng quầy hắn ở đâu rồi?
- Chạy thoát rồi.
Tô Triệt lẽ thẳng khí hùng nói:
- Bị ta khám phá âm mưu, cũng không phải đối thủ của ta, lúc phòng ốc sụp đổ, hắn sử dụng độn địa thuật, tiềm nhập dưới mặt đất.
- Ngươi nói bậy.
Người lên tiếng này, cũng không phải tu sĩ Kim Đan trước mặt, mà là tới từ sau lưng Tô Triệt.
Tô Triệt chậm rãi xoay người, thì thấy được một trung niên nam tử tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, mặt mũi tràn đầy giận dữ nhìn mình chằm chằm.
- Ngươi là người phương nào?
Tô Triệt nhàn nhạt hỏi.
- Ta là nhị chưởng quầy của Linh Bình Huyền Đan.
Người này tức giận trả lời.
Thông qua thần thức bản thân, Tô Triệt sớm biết, người này không phải từ trong phế tích cửa hàng đi ra, mà là vừa vặn từ một phương hướng khác chạy tới. Nếu như hắn thật là nhị chưởng quầy của Linh Bình Huyền Đan, chính là nói, vừa rồi hắn không có ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438706/chuong-242.html