Tô Triệt cũng không phải người keo kiệt, lập tức lấy ra hai nghìn linh thạch, chứa vào trong một túi linh thạch, đặt ở trên mặt bàn:
- Tiền bối, bản thân ta tin tưởng danh dự quý điếm, có thể lập tức trả linh thạch.
- Hảo, ta thích nhất người trẻ tuổi thống khoái như ngươi, giống như ta lúc còn trẻ...
Đại chưởng quầy không có tiếp nhận túi linh thạch, mà đứng dậy đi ra khỏi phòng khách quý, truyền âm nói:
- Tiểu hữu chờ một chút, ta đi lấy một vật tới.
Tô Triệt lên tiếng, đợi không bao lâu, liền thấy được đại chưởng quầy cầm lấy một quyển sách thật dày trở lại.
Bản cổ tịch này tên là Linh Hồ Đan Lục, rõ ràng có chút cổ xưa, tuy là giấy chuyên dụng do Tu Chân Giới biên chế đặc thù mà thành, nhưng theo tuế nguyệt trôi qua, bên trên cũng đã có chút úa vàng.
- Đây là cổ tịch gia truyền, đã truyền thừa hơn bảy mươi đời...
Đại chưởng quầy tràn ngập tình cảm vuốt ve bìa sách, cổ tay nhẹ nhàng một phen, cực kỳ chuẩn xác vén đến một ít trang mà Tô Triệt cần.
Trên tờ giấy này, xác thực miêu tả Hắc Vực Tiên Liên. Tô Triệt cho rằng, một bản cổ tịch truyền thừa hơn bảy mươi đời, nội dung trên đó, hẳn là không giả.
Giờ khắc này, Tô Triệt khó có thể kiềm chế kích động, cơ hội tăng tư chất Tiên Thiên lên, chân chân chính chính bày ở trước mắt.
Khó được như thế, cơ hội trân quý như thế, cả Tu Chân giới, lại có bao nhiêu người có thể gặp được?
Đại chưởng quầy đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438704/chuong-240.html