Hiện nay, đương nhiên không cần làm loại việc ngốc này nữa, trong phường thị Kinh Hồn Lĩnh, thu hoạch túi càn khôn của mười mấy tu sĩ Trúc Cơ, chỉ là hạ phẩm linh thạch, cũng chừng hơn bảy mươi vạn.
Hơn nữa hôm nay bán Hắc Diệu Thủy Tinh kiếm được mười hai vạn, cũng đã có chín mươi vạn linh thạch. Còn lại mười vạn, Tô Triệt bày bán hàng vỉa hè mấy ngày, căn cứ nguyên tắc ít lãi tiêu thụ mạnh, bốn năm ngày cũng có thể gom góp.
Đến lúc đó, một trăm vạn linh thạch, đều phải đút cho Tiên Ngục nuốt chửng, nhưng Tô Triệt lại không đau lòng. Chỉ cần thứ mà Tiên Ngục cần, đập nồi bán sắt, cũng phải thỏa mãn nó.
Bày quầy ngày thứ tư, Tô Triệt chứng kiến trên quầy hàng bên cạnh, đang bán các loại yêu đan, trong nội tâm bay lên một loại ý nghĩ, liền hao tốn một ngàn linh thạch, mua hai quả yêu đan nhị phẩm.
Nhị phẩm yêu đan, cũng chính là yêu đan của yêu thú cấp hai, tương đương với tu sĩ Trúc Cơ kỳ của nhân loại. Nói như vậy, giá nhị phẩm yêu đan khoảng năm trăm linh thạch một quả, một ít thuộc tính hi hữu thì cao hơn một chút.
Rất nhiều tán tu Trúc Cơ kỳ, đều tạo thành đội ngũ tạm thời, lén chạy tới địa bàn Yêu Tộc liệp yêu, sau đó phân giải thi thể yêu thú thành các loại tài liệu bán đi, đây cũng là một cách kiếm tiền chính yếu nhất của tán tu.
Đưa hai quả yêu đan vào trong Tiên Ngục, trong nội tâm Tô Triệt nói ra:
- Lão Hắc, ta nghe nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438702/chuong-238.html