Khôn cùng hắc ám tùy theo đánh úp lại, vĩnh viễn không có chút quang minh.
Tô Triệt có lá gan bước đi nhàn nhã trong Vạn Quỷ, không riêng gì bản thân có đủ ưu thế nào đó, không e ngại âm hồn chiếm thân. Mà trong Vạn Quỷ Già Thiên, Quỷ Ảnh nặng nề, chặn đi tất cả tầm mắt và thần thức của người khác, không cần phải lo lắng hành vi của mình sẽ bị mấy tu sĩ Kim Đan phát hiện.
Về phần những tu sĩ Trúc Cơ ở phụ cận may mắn còn tồn tại kia, bị bọn họ thấy được cũng không có sao, đều là kéo dài hơi tàn mà thôi, chống đỡ không được bao lâu, vật phẩm tùy thân của bọn họ cũng sẽ thành một phần thu hoạch của mình.
Bùm!
Bên ngoài mấy trượng, lại có một tu sĩ ngã trên mặt đất, thân thể run rẩy, vô cùng thống khổ, tư vị hồn phách bị xé nát xơi tái kia, quả thực không cách nào
tưởng tượng.
Không đợi hắn triệt để chết đi, Tô Triệt đi ngang qua, lấy túi càn khôn trên người hắn, cùng với pháp bảo rơi xuống một bên vào trong túi.
Người này trừng lớn đôi mắt, trong ánh mắt tràn đầy cầu xin, ý thức còn sót lại của hắn chủ đạo hướng Tô Triệt phát ra cầu cứu không tiếng động.
- Thật có lỗi, loại tình huống này, ta chỉ có thể bảo vệ chính mình.
Tô Triệt nhìn hắn nhẹ nói nói.
Cặp mắt kia, chậm rãi khép kín...
- Trên đường Tu tiên, còn phải có được một tâm địa sắt đá.
Trong nội tâm Tô Triệt thở dài, buộc chính mình không cần phải bộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438677/chuong-213.html