Tô Thanh Lâm liều mạng nháy mắt...
Huyệt đạo trói buộc vừa mới được giải khai, Tô Thanh Lâm phốc phun ra một ngụm tiên huyết, vừa mới đứng lên, lại là thân hình không ổn, đặt mông ngồi trở về, khàn giọng nói:
- Nhị bá, nhanh bảo Triệt nhi cứu cha ta, Triệt nhi có năng lực như thế.
- Ừ, ừ.
Tô Vân Sơn trọng trọng gật đầu, lập tức thoát ra ngoài cửa.
Ở trong suy nghĩ của bọn hắn, tuy tu vi của Tô Triệt chỉ là Luyện Khí Đại viên mãn, trên thực lực cũng không phải đối thủ của hai tu sĩ Trúc Cơ này, nhưng thân phận là đệ tử nội môn của Thiên Huyền Tông, vẫn là có đủ trình độ uy hiếp nhất định.
Hắn vừa về nhà, có lẽ, Tô gia được cứu rồi.
Giờ phút này, ở dưới rất nhiều người hầu túm tụm, Tô Triệt đi tới chỗ sâu nhất trong trang viên, chỉ là đang đi tới, lão Hắc đột nhiên cảnh giác nói:
- Chủ nhân, ở phía đông của trang viên, cảm ứng được hai tu sĩ Trúc Cơ, ngoài ra, còn có bảy tên Luyện Khí hậu kỳ, xem trang phục đặc thù của bọn hắn, hình như là tán tu không môn không phái.
- Hai tán tu Trúc Cơ kỳ?
Tô Triệt nhướng mày, ẩn ẩn cảm giác được, tình huống Tô gia có chút không đúng lắm.
Sau khi Trúc Cơ, thần thức của Tô Triệt chỉ có thể bao phủ phạm vi hơn ba mươi trượng, hiệu quả thấu thị cũng xa xa không bằng năng lực dò xét của lão Hắc, bởi vậy, những phương diện này vẫn là phải dựa vào lão Hắc.
Bởi vì cự ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438666/chuong-202.html