- Tô sư huynh...
Hắn lúng túng hỏi:
- Còn chuyện gì sao?
Tô Triệt hừ lạnh nói:
- Giữa chúng ta vẫn còn món nợ chưa trả, ai đồng ý để ngươi rời đi?
- Không phải nói, ngươi không phải nói...
Tưởng Sâm lắp bắp hai tiếng, bản thân cũng lập tức hiểu ra, trước đó, Tô Triệt chỉ là đáp ứng không tiến hành tỷ thí nữa, nhưng, không hứa sẽ tha cho mình!
Tưởng Sâm lúc này mới tâm sinh hối hận:
- Đáng chết, mắc lừa rồi, mình đúng là hồ đồ!
Vèo!
Tô Triệt cũng chẳng buồn phí lời với hắn, trực tiếp rút ra trung phẩm linh khí khổn tiên thằng, trói chặt hắn; Tưởng Sâm dũng khí sớm đã về không, đến ý thức phản kháng cũng không có.
Những người đứng xem, chẳng ai muốn vì một người như Tưởng Sâm lên tiếng ngăn cản Tô Triệt, huống hồ, Tưởng Sâm đã không phải đệ tử Thiên Huyền Tông.
Chân Lam - người duy nhất có khả năng ra mặt, đối với Tưởng Sâm càng hận thấu xương, hôm nay, bản thân mất hết thể diện, xét cho cùng là do hắn ban cho, sao có thể còn ra tay cứu hắn!
Ngọc Thanh và Linh Lung đi qua, hỏi:
- Tô sư đệ, đệ định dẫn hắn về Huyền Cơ Phong?
- Vâng, sư huynh, đưa về động phủ tu luyện của đệ.
Tô Triệt không hề che giấu ý đồ của mình, chính là mang Tưởng Sâm về động phủ, tự mình trừng phạt.
Ngọc Thanh gật đầu nói:
- Ta tiễn đệ một đoạn.
Cạnh Kỹ Phong và Huyền Cơ Phong cách nhau ngàn dặm, Tô Triệt dẫn theo một tù binh bộ hành, có lẽ phải mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438588/chuong-124.html