Dược điền cực phẩm, vị trí ở vào một khu vực đặc biệt của dược viên tầng hai, ở đây thế núi hiểm trở, bên ngoài dược điền là vách núi, vách đá dựng đứng. Mỗi khối dược điền cũng chỉ có nửa mẫu lớn nhỏ, bên trong trồng lẻ tẻ mấy gốc linh thảo.
Hơn nữa, thổ nhưỡng bên trong dược điền cũng là sắc thái lộng lẫy, căn cứ nhu cầu đặc thù của linh thảo bất đồng, mà tăng thêm vô số chất dinh dưỡng cùng khoáng thạch trong bùn đất. Có thể nói, lịch sử phát triển của mỗi một cây Cực phẩm linh thảo, đều là vô số linh thạch, vô số tâm huyết chồng chất đi ra.
Tô Triệt vốn tưởng rằng, ở đây hẳn là trông coi sâm nghiêm, quanh năm đóng quân lấy mấy nhân vật tổng quản cấp Trúc Cơ kỳ, điều này không hề kỳ quái chú nào. Lại không nghĩ rằng, nơi này dĩ nhiên một bóng người cũng không thấy, một tòa nhà cỏ cũng không có.
- Không có khả năng tồn tại sơ hở bên trên phòng hộ như vậy, ở trong đó tất có duyên cớ.
Tô Triệt âm thầm phỏng đoán.
- Đúng vậy, chủ nhân.
Ngữ khí Lão Hắc trầm trọng nói:
- Chung quanh dược điền có thiết trí vô số cấm chế, ôi trời ơi!! Rậm rạp chằng chịt, tầng tầng lớp lớp, căn bản không tồn tại lỗ thủng! Đừng nói tu vi của chúng ta chỉ là Luyện Khí kỳ, ta cảm giác, coi như là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ tới chỗ này, một khi kích động những cấm chế kia, cũng sẽ hóa thành tro tàn trong khoảnh khắc, ô hô ai tai!
- Hung hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438528/chuong-64.html