Một ngày này, Lý Dương sau khi đốn hạ một cây to xong liền cười ha hả:
- Ha ha, cuối cùng cũng hoàn thành không sai biệt lắm!
Không trách Lý Dương vui mừng như vậy. Cây gỗ này vừa vặn gom đủ số lượng củi mà Lý Dương nhận nhiệm vụ nhập môn khi trước.
Cẩn thận thu gom đồ đạc, Lý Dương liền dọn dẹp một chút rồi mang số củi còn lại đến chỗ vị quản sự khi trước.
Vị quản sự này nhìn thấy Lý Dương kéo theo một đống lớn củi ầm ầm đi tới thì có chút giật mình, nhưng sau đó liền bình tĩnh ghi chép.
Lý Dương cũng không phải người đầu tiên làm như vậy, cho nên vị quản sự này chỉ có chút chú ý rồi tiếp tục ghi chép gì đó.
Sau khi Lý Dương làm thủ tục xong xuôi, cuối cùng từ tay vị quản sự này nhận được tám điểm cống hiến quý giá.
Dựa theo tỉ lệ phân chia, nếu Lý Dương muốn thì có thể đổi tám điểm cống hiến thành tám hạ phẩm linh thạch hoặc những vật có giá trị tương đương.
Nhưng hiển nhiên, tạm thời Lý Dương không định sẽ làm như vậy mà lẳng lặng đi về chỗ ở.
Tại nơi này, Lý Dương nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang đứng chờ sẵn.
Người này chính là Phùng Bá.
Phùng Bá hiện tại một thân quần áo phục sức vẫn như cũ, nhưng gương mặt lại có chút hồng hào kích động.
Lý Dương thấy vậy liền thử cảm ứng một chút.
Vừa cảm ứng qua, gương mặt Lý Dương liền tỏ vẻ giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ngon-chi/1963936/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.