Không biết thời giời đã trôi qua bao lâu, Vương Lâm mở mắt ra nhìn về
phía cửa sổ, bên ngoài trời tối đen như mực. Hắn từ trên giường bước xuống, hoạt động thân thể một chút không cảm giác thấy có điều gì khác thường. Hắn cúi xuống cầm chiếc bát lên phát hiện toàn bộ chất lỏng trong bát vẫn chưa biến mất, lấy hạt châu ở bên trong ra quan sát cẩn thận một lúc. Trên mặt Vương Lâm hiện lên vẻ vui mừng, đám mây thứ mười đã xuất hiện vào chỗ trống còn lại.
Vương Lâm thấy tỉnh táo hẳn lên, cầm viên ngọc ngắm nghía một lúc, rồi đóng cửa phòng lại. Sau đó, hắn đi tới con suối trên núi múc một bát đầy nước, rồi lại vội vã trở về phòng bỏ viên ngọc vào.
Làm xong tất cả mọi thứ. Hắn thử uống một ngụm nước suối. Một lúc sau, hắn vẫn cảm thấy không có gì khác thường. Vương Lâm nghi ngờ nhìn viên ngọc, rồi cho lên miệng cắn, không ngờ nó vẫn cứng ngắc. Hắn chích một giọt máu rồi nhỏ lên, viên ngọc vẫn không có gì khác thường.
Hắn ngập ngừng một lúc rồi lấy chiếc bát nện một phát vào viên ngọc. Hắn cho rằng sau khi viên ngọc xuất hiện đám mây thứ mười sẽ có những biến đổi.
"Choang, choang" tiếng chiếc bát vỡ vang lên. Vương Lâm tê hết cả tay nhưng viên ngọc vẫn trơ trơ không chút xây sát.
Dùng hết mọi cách mà vẫn chưa thấy viên ngọc có gì thay đổi, Vương Lâm cảm thấy tiếc hai bình lộ thủy, bực tức ném viên ngọc sang một bên.
Một lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2022367/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.