Vương Lâm dừng lại, ánh mắt liếc qua lệnh bài trong tay Tiễn Khôn, rồi lại nhìn chằm chằm vào hắn. Sau khi thấy lệnh bài này, Lý Mộ Uyển sợ run lên cả người. Sau đó cẩn thận nhìn lại, thần sắc lập tức đại biến, thấp giọng nói:
- Đây là Vạn Ma Bách Nhật Tru Sát Lệnh. Thật không ngờ Tu ma nội hải vẫn có pháp bảo đến cấp bậc này. Ta cũng chỉ xem trong một số sách cổ mới có giới thiệu về nó.
Lý Mộ Uyển kể ra tất cả những gì nàng biết về sự lợi, hại của lệnh bài này, cuối cùng giọng điệu có chút chậm lại, trong lời nói có thể rõ ràng cảm nhận được sự kiêng kị của nàng đối với lệnh bài này.
Tiễn Khôn đúng là sợ Vương Lâm không biết về lệnh bài này, mặc cho mình nói như thế nào đối phương cũng sẽ bán tín bán nghi, không tin tưởng, còn đem mình giết đi, như thế mình đã khéo quá hoá vụng mất.
Hiện tại nếu tiểu nha đầu kia đã giới thiệu qua về lệnh bài này, Tiễn Khôn sẽ không tin có người biết rõ về sự lợi hại của Vạn Ma Bách Nhật Tru Sát Lệnh mà vẫn có thể động thủ giết người. Đáy lòng hắn thở phào một hơi, nói:
- Đạo hữu, ngươi thấy đề nghị của ta như thế nào? Không cần quá cố chấp, nếu là giết ta, đến lúc đó ngươi sẽ bị tru sát lệnh truy nã, phiền toái không ngừng. Vị nữ tử bên cạnh ngươi dù không có tội gì nhưng chắc chắn sẽ bị liên luỵ. Có phải hay không?
Vương Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2022167/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.