Hắn đã đợi ở đây một thời gian rất lâu. Tảng đá liên tục xoay tròn, hướng về phía trên bay lên. Vương Lâm cứ thế phi hành, rốt cuộc nửa tháng sau đó theo hòn đá đi tới đỉnh.
Nơi này là điểm cuối cùng của khu vực có những khối đá. Vố số những cơn lốc xoáy thật lớn xuất hiện trong hư không. Tất cả các khối đá đều rơi vào trong lốc xoáy, chậm rãi biến mất.
Vương Lâm nhìn lốc xoáy, trầm ngâm một lúc. Tay phải hắn bắt quyết, từ bên trong túi trữ vật lập tức bay ra một thanh phi kiếm, trôi nổi bất động trước người hắn. Hắn xuất ra một tia thần thức tạo thành một đạo ấn ký trên thân phi kiếm. Sau đó tay hắn vung lên, phi kiếm lập tức bay đi về phía lốc xoáy.
Vương Lâm nhắm lại hai mắt, phi kiếm mang theo một tia thần thức, nhanh chóng tiếp cận lốc xoáy. Sau khi tới gần, nó vẫn không dừng lại mà chợt phi vào.
Ngay khi tiến vào trong, phi kiếm đột nhiên giống như chìm vào một hố bùn, một lát sau mới chậm rãi chui sang phía bên kia. Xuất hiện trước mặt Vương Lâm là một thế giới đang tỏa ra ánh sáng. Trên mặt đất là một tầng băng rất dày. Bầu trời khá u tối, nhưng vẫn có chút ánh sáng chiếu xuống đến mặt băng thì lập tức bị phản xạ.
Từng trận gió xuất hiện, xoay vài vòng trên mặt băng, sau đó thổi về phía xa xa. Từ xa nhìn lại, khu vực này hết sức rộng lớn. Cứ cách một đoạn lại xuất hiện một tòa tháp màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2022128/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.