Thần thức của Vương Lâm đảo qua thì thấy trong cái túi trữ vật vẫn không hoàn toàn nguyên vẹn. Chỉ còn một nửa so với lúc đầu. Mà cái vỏ kiếm kia cũng không còn ở trong đó.
Hắn suy nghĩ một chút trong lòng thầm đoán rằng do thời gian quá lâu nên dù túi trữ vật có ngưng tụ lại nhưng những vật trong đó chắc chắn có một phần phân tán trong vết nứt.
Có điều, cái vỏ kiếm kia được hắn sử dụng hàn đan tế luyện qua. Vì vậy mà bây giờ sau khi nguyên thần thành tựu, tâm niệm thoáng động một cái liền có một chút cảm ứng với nó. Suy nghĩ một chút, Vương Lâm liến bước thẳng vào trong vết nứt.
Sau khi hắn tiến vào bên trong, vết nứt không gian liền thu nhỏ lại, rồi biến mất. Quyết Minh cốc lại một lần nữa trở lại yên tĩnh.
Bên trong vết nứt không gian cũng không phải trống rỗng. Khắp nơi toàn là hơi thở bạo ngược của Diệt Sanh phong. Ngoài ra còn có vô số tia sáng lóe lên với đủ mọi loại màu sắc. Thậm chí còn có một số tảng đá màu đen, trôi nổi ở trong đó.
Vừa mới tiến vào bên trong, Vương Lâm liền có cảm giác giống như trong ký ức của Cổ Thần Đồ Ti. Chỉ có điều nơi đây không có tinh thần mà thôi.
Tay phải Vương Lâm vung lên, lưu lại tại chỗ một cái ký hiệu. Sau đó, hắn liền lao về phía trước với một tốc độ cực nhanh. Trong vết nứt không gian, hắn giống như một đạo lưu tinh lóe lên, lao về phía Nguyên Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2021926/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.