Hình dạng của Kỳ Lân thú cùng với Lăng Thiên Hậu ở tiên giới có chút giống nhau. Chỉ trừ màu sắc là có sự khác biệt. Ngoài ra, hơi thở cũng không mạnh như của Kiếm tôn Lăng Thiên Hậu.
"Kỳ Lân tàn hồn!". - Vương Lâm nhìn chằm chằm vào con thú. Tay phải hắn giơ lên chộp vào khoảng không. Nhất thời, từng luồng khí đen từ bốn phương bay tới, ngưng tụ thành một thanh trường thương trong tay hắn.
Con Kỳ Lân màu vàng rống lên một tiếng. Bất chợt, một luồng ánh sáng màu vàng xuất hiện. Sau đó, nó lóe lên một cái rồi lao về phía Vương Lâm.
Trường thương trong tay Vương Lâm cũng run run, đâm ra một cái.
"Uỳnh".
Một tiếng nổ vang lên, linh mạch xung quanh xuất hiện vô số nhưng khe nứt. Vương Lâm lui lại hai bước. Luồng ánh sáng hóa thành một đốm sáng nhỏ rồi biến mất.
- Kỳ Lân Lăng Thiên Hậu tuy còn sống nhưng lại không thể truyền thừa, không thể thi triển pháp thuật. Còn chút tàn hồn trước mắt tuy yếu hơn nhưng lại có thể sử dụng pháp thuật, hiển nhiên là nó có sự truyền thừa.
Vương Lâm vỗ vào túi trữ vật một cán. Bất chợt hai cái chuông xuất hiện. Hắn phất tay một cái, hai cái chuông liền lóe lên lao về phía Kỳ Lân.
Kỳ Lân liền dựng đứng người. Hai chân trước của nó đạp mạnh một cái. Nhất thời, một tiếng nổ vang lên. Linh mạch xung quanh lập tức bị phá hủy. Một luồng lực oanh kích lan đến khiến cho cả hai cùng chao đảo, chậm lại thế công.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2021735/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.