Vết thương lớn trên ngực người này chậm rãi thu hẹp lại, khí tức tỏa ra cũng dần dần khôi phục.
Hàn mang trong mắt Vương Lâm lóe lên, thân thể bỗng nhiên nhoáng lên, hóa thành một đạo hư ảnh. Lục diệp Thuật Chú Sư bốn xung quanh căn bản không thể phát hiện ra, đã thấy hắn xuất hiện trên Luân Hồi thụ, bên cạnh bát diệp Thuật Chú Sư.
Tốc độ của hắn nhanh như chớp, mới vừa hiện thân, tay phải đã giơ lên, hướng về phía lão giả bát diệp trong quầng sáng chụp một cái.
Tay phải Vương Lâm lóe lên một luồng quang mang màu trắng sữa, chính là biểu hiện cho tiên lực.
Đã không ra tay thì thôi, nếu đã ra tay thì không lưu tình chút nào, phải một chiêu sát địch!
Lão giả bát diệp trong quầng sáng lúc này mở bừng hai mắt, trong đó hiện lên sự kinh hãi.
Bàn tay Vương Lâm vỗ vào quầng sáng, một tiếng ầm ầm kinh thiên động địa vang lên, lập tức truyền khắp tầng thứ tư. Lực tấn công cường đại khiến từng đợt sóng không khí tràn ra. Đám lục diệp Thuật Chú Sư ở dưới tàng Luân Hồi thụ liền bị thổi bay ra mấy trăm trượng, tất cả đều phun máu tươi, phù văn trên cơ thể bất ổn, trong thời gian ngắn không thể khôi phục, chỉ không cẩn thận một chút là mất mạng.
- Tu sĩ Anh Biến!
Một lục diệp Thuật Chú Sư vừa phun một ngụm máu tươi, điên cuồng kêu to.
Lời này vừa thốt ra, thân thể các Thuật Chú Sư lục diệp khác lập tức run lên, không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2021650/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.