Vừa xuất quan, Vương Lâm liền lập tức nhận thấy được một cỗ sát khí nồng đậm tràn ngập trời đất. Sát khí này không phải một người tản ra mà là mấy vạn người đồng thời tản ra. Dưới sát khí này, trời đất đều trở nên âm u.
Mây trắng trên bầu trời dần bị sương mù âm u thay thế, từng trận mưa trên trời rơi xuống.
Vương Lâm ngẩng đầu nhìn không trung hơi trầm ngâm, thì thào:
- Cổ Yêu làm việc cũng quyết đoán, có lẽ vô số năm qua sự kiên nhẫn của hắn đã sắp mất đi. Như vậy ta lại càng phải cẩn thận một chút… Tuy cuộc chiến này với ta quan hệ không lớn nhưng lúc này quan trọng nhất là giết chết từng đệ tử của Kiếm Tôn, lấy mười đạo kiếm khí còn lại. Sau đó luyện hóa vô số khí sát lục. Tới lúc đó cho dù tại vùng đất Yêu Linh này ta cũng có năng lực sống yên ổn.
- Còn có động phủ kia, cần tiếp tục tra xét, nói không chừng sẽ có không ít bảo bối!
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, thân tiến về phía trước biến mất.
- Đệ tử Kiếm Tôn ngày trước ở bên cạnh Mặc Phi có hai người. Hai người bọn họ là mục tiêu của ta. Chỉ có điều Mặc Phi này có chút kỳ dị, năm xưa tại lao ngục đế đô, người đàn ông tóc đen cùng người này giống nhau. Nơi này sợ là có chút quỷ dị.
Vương Lâm trong lúc Na Di mắt lộ vẻ suy tư.
Xa xa trong trời đất bay lên một mảnh bụi đất. Bụi đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2021353/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.