Tu sĩ từ bên ngoài tới đây, sau khi cả ngày ngồi thổ nạp, tận dụng khả năng hấp thụ thật nhiều linh khí. Người này tư chất cũng tầm thường thôi, dù sao chăm chỉ cũng có thể bù lại. Nhưng sao hắn lại không tận dụng buổi sáng lúc linh khí dày đặc mà ngồi hấp thụ? Thật là đáng buồn, loại như hắn cả đời này chắc chắn không kết anh.
Gã thanh niên thu hồi ánh mắt, nhắm mắt tiếp tục thổ nạp. Dường như so với trước, tốc độ còn nhanh hơn vài phần. Lúc này hắn hấp thu linh lực, như là sợ người khác từ đâu đến cướp mất.
Hôm qua khi qua chỗ thành tây, Vương Lâm thấy được trên đường phố, có một số phường thị tự do, có nhiều tu sĩ mua bán pháp bảo và vật liệu.
"Trong phố thị này, tu sĩ Anh Biến trở lên gặp cũng không nhiều, đây không phải là nơi buôn bán tốt nhất." Vương Lâm hơi trầm ngâm, xoay người về phía gã thanh niên ngồi dưới núi đá, cách đó không xa, tiến đến.
- Vị đạo hữu này, không biết ở thành này có nơi nào buôn bán pháp bảo tốt?
Vương Lâm thần thái ôn tồn, ôm quyền nói.
Gã thanh niên kia mở hai mí mắt, trên mặt vẻ khinh miệt, còn lộ ra vẻ sốt sắng, âm thanh lạnh lùng nói; - Thành đông Bảo Hợp Lâu.
Nói xong hắn cũng không thèm nhìn Vương Lâm.
Vương Lâm mỉm cười, xoay người.
" Một tu sĩ có cấp bậc Kết Đan nho nhỏ mà cũng toan tính trao đổi pháp bảo tốt. Nếu đến Bảo Lâu Hợp ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2021262/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.