Vương Lâm lại vồ hụt. Hắn nắm chặt nắm tay, trông cực kỳ âm trầm đáng sợ. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt như thể nhìn thấu cả mặt đất, thở sâu một hơi rồi quay đầu rời đi.
- Nơi này nhất định là do thần thông tạo thành !
Vương Lâm âm trầm đi trong thông đạo. Lúc này hắn bỏ qua mọi tâm tình lo lắng. Rõ ràng là cửa ra kia có người điều khiển. Người này muốn cho mình nhìn thấy nhưng không cho mình thoát ra !
Hắn nếu lo lắng, tâm tư loạn thì muốn ra khỏi đây càng khó khăn hơn.
Lúc này ở một nơi trong Lôi Tiên Giới, một lão giả tóc bạc chắp tay sau lưng, trên mặt nở nụ cười, lẩm bẩm:
- Thật lâu rồi không gặp tiểu bối có duyên với lão phu. Thôi, nếu người trong bảy ngày có thể thoát ra thì chứng tỏ càng có duyên với lão phu. Thật hy vọng tiểu gia hỏa này trong bảy ngày có thể ra được. Thế mới hứng thú chứ. Lôi Tiên Giới này có rất nhiều địa phương cực kỳ thích hợp cho người có duyên với lão phu !
Thời gian ba ngày thoáng chốc trôi qua. Vương Lâm đi trong thông đạo dưới lòng đất, thân thể như tia chớp, thần thức tản ra, hầu như cứ nửa canh giờ lại lại phát hiện một cửa ra. Chẳng qua hắn mặc kệ mà chạy tiếp.
Dùng thời gian ba ngày, Vương Lâm đã đi hết mọi thông đạo ở nơi này. Do đó trong đầu hắn đã có một bản đồ đầy đủ của nơi đây.
Phương pháp rời đi cũng đã được hắn tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2021109/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.