Gió qua đi, tấm áo bào đen hạ xuống, đem toàn thân người áo đen che lấp đi. Ánh mắt của hắn âm trầm, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, đôi môi khẽ nhúc nhích, lập tức một đạo hắc quang từ mi tâm chợt lóe bay ra.
Hắc quang này vừa ra, lập tức trở thành một thanh đoản kiếm, mang theo tiếng rít gào, bay thẳng tới Vương Lâm.
Đôi môi người áo đen không có ngừng lại, liên tục niệm chú ngữ, từng đạo hắc quang không ngừng liên tục từ mi tâm bay ra, hóa thành từng thanh đoản kiếm, gần như trong phút chốc, liền có hơn mười thanh đoản kiếm xuất hiện, gào thét trong không gian, toàn bộ nhằm vào phía Vương Lâm.
Vương Lâm thân thể không hề di chuyển, cũng nhìn ra được tu vi của người áo đen này rất cao thâm, không giống như Âm Dương Hư Thực cảnh giới bình thường.
Chỉ có điều, hiển nhiên người này chỉ có đầu mà thôi, các địa phương khác đều là xương cốt, chắc chắc trước đây mặc dù tu vi có cường thịnh thế nào, thì bây giờ cũng không thể phát huy ra toàn bộ thực lực được.
Vương Lâm thần sắc bình tĩnh, tu vi của người áo đen kia, lúc này có thể phát huy ra bên ngoài tuyệt không vượt qua được Khuy Niết sơ kỳ!
Trong thời gian hơn mười thanh đoản kiếm gào thét lao tới, Vương Lâm tâm niệm vừa động, phía sau hắn Tiên vệ Tháp Sơn nhảy ra một bước, thương thế lúc trước của hắn không tính là cái gì, lúc này hai mắt chợt lóe kim quang, thân thể tràn ngập ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2020963/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.