Khoảnh khắc thân hình Vương Lâm biến mất, vô số xúc tu lập tức vươn ra từ trong hư vô quấn quanh truyền tống trận, sau một lúc cắn nuốt. Truyền tống trận liền sụp đổ.
Nhờ vào năm người Liệt Vân Tử cản trở, ánh mắt Viêm Lôi Tử lóe lên, hai tay đưa về trước co rụt lại thành dạng lốc xoáy, miệng khẽ quát:
- Phong!
Vô số mảnh vỡ Tiên giới khổng lồ vô cùng vào lúc này truyền ra tiếng nổ ầm ầm, từ tất cả mọi vị trí điên cuồng bao phủ về phía Vọng Nguyệt.
Vọng Nguyệt gầm lên giận dữ, thân hình khổng lồ điên cuồng xông lên phía trước. Lửa giận thiêu đốt toàn thân, nhất là một tia cảm giác nguy cơ đến tử Viêm Lôi Tử ở trên không lại khiến Vọng Nguyệt gần như phát cuồng.
Trong lúc nó đụng tới đột nhiên thân thể chấn động, không ngờ lại dừng tất cả mọi hành động. Trong hai mắt nó hiện ra vẻ cực kỳ sợ hãi, nhìn thẳng về phía trước.
Chỉ thấy ở tinh không nơi Vọng Nguyệt nhìn tới, nơi này đã sớm sụp đổ, vô số gió lạnh thổi tới, một người bước ra. Người này toàn thân cực kỳ mơ hồ căn bản không thấy rõ bộ dáng. Chỉ có thể nhìn ra là một người đàn ông, thân thể hư ảo của hắn cực kỳ thong dong, chậm rãi bước từng bước từ trong hư vô đi ra.
Vào lúc người này xuất hiện, đám người Liệt Vân Tử bị thương nặng ở xa xa sắc mặt biến đổi lớn. Cho dù Liệt Vân Tử cuồng ngạo, nhìn chằm chằm bóng người hư ảo kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2020918/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.