l Đúng lúc này , từ cây đại thụ chợt tỏa ra một làn ánh sáng sặc sỡ. Trong làn ánh sáng đó , thân hình Vương Lâm xuất hiện. Trong nháy mắt khi xuất hiện , hắn liền vọt lên , đứng trên một cành cây. Hai mắt sáng quắc , nhanh chóng thi triển Tâm cấm thuật khiến cho hơi thở của bản thân hoàn toàn thu liễm.
Đối với bao kinh nghiệm sinh tử của Vương Lâm thì cái loại Nhất Đường thiên này vẫn còn kém so với mảnh đất Yêu Linh. Vì vậy mà sau khi hiện thân sẽ không mắc sai lầm mà tản thần thức ra để xem xét.
Vào lúc này , một đạo thần thức từ xa quét tới , khi đi qua Vương Lâm vẫn không dừng lại mà tiếp tục tản ra. Nhưng đúng vào lúc đó , thần thức đang lan tỏa chợt nhanh chóng thu lại. Chỉ trong khoảng khắc , thần thức liền tan biến , đồng thời từ xa có một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Một tia sáng lóe lên trong mắt Vương Lâm.
- Nơi này nếu không có thực lực tuyệt đối thì không thể tỏa ra thần thức. Nếu không , sẽ để cho người ta nhận được vị trí mà mang tới họa sát thân.
Vương Lâm trầm ngâm một chút , nguyên lực vận chuyển quan sát bản thân mình. Vừa nhìn một cái , hắn có thể thấy được đúng như lời Viêm Lôi Tử nói. Xuất hiện ở đây chỉ có phân thân mà thôi , tuy không khác gì so với bản thể , nhưng cho dù có chết thì cũng không ảnh hưởng quá nhiều tới bản thể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2020850/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.