- Giết!
Thanh Thuỷ gào lên, cả người lao ra, hồng quang tràn ngập toàn thân, lại ẩn chứa Cực Cảnh vô tận. Hai tay hắn bấm quyết, xuất hiện thần thông gào rít.
Trước người hắn lại trống rỗng xuất hiện một sợi dây mảnh. Sợi dây này nhỏ như tơ máu, sau khi xuất hiện phảng phất như có thể xé rách không gian. Nó từ Thanh Thuỷ lao ra, nháy mắt xé gió lao thẳng tới cánh tay đang thu lại kia.
Ầm!
Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, Thanh Thuỷ cũng đã tới gần cánh tay, điên cuồng công kích. Tiếng động ầm ầm không ngừng vang lên. Nhất là sợi tơ mảnh kia mỗi lần loé lên đều khiến cho cánh tay chấn động!
Vương Lâm thấy được một màn này cũng phải hít sâu một hơi. Đang khoanh chân ngồi bên cạnh xương cốt của Vọng Nguyệt, hắn cắn răng đứng dậy, hoá thành một đạo tàn ảnh lao thẳng về phía trước.
- Vương Lâm ta ngang dọc thiên địa, dù không phải là chính nhân quân tử nhưng Thanh Thuỷ có ân đối với ta, lúc này hắn lo lắng phát điên lên, ta không thể ngồi yên không để ý được!
Cả người Thanh Thuỷ phảng phất như phát cuồng, không ngừng gầm rống công kích. Cảnh tượng này khiến đồng tử trong hai mắt kim long co rút lại. Dù là Nhất Mộc Tử cũng phải hít sâu một hơi. Hắn đã biết vì sao trước khi mình đi, Đại trưởng lão từng nói rằng không thể dễ dàng trêu chọc Thanh Thuỷ này!
Sắc mặt của Võ Đông Thiện cũng biến đổi, nhìn chằm chằm vào Thanh Thuỷ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2020736/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.