Vương Lâm tu đạo hai ngàn năm, trên con đường này cực kỳ nguy hiểm, hắn dựa vào tâm cơ để không cam lòng với vận mệnh và vùng vẫy giữa thiên địa. Trước nay hắn thường đi lại giữa sống và chết, đã rèn luyện lên một ý chí chém thiên rạch nguyệt.
Ngay cả Thủy Đạo Tử là đại trưởng lão Thần Tông, là Đệ Tam Bộ đại năng hắn cũng dám chiến một trận. Nếu không phải trước đây bị Thác Sâm truy kích trong Thái Cổ Tinh Thần, sau đó lại gặp phải Lam Mộng Đạo Tôn, thì Vương Lâm sẽ sinh ra một loại cảm giác sâu không thể dò với Thái Cổ Tinh Thần, sau khi tiến vào Thiểm Lôi Tộc thì chắc chắn sẽ lựa chọn phương pháp quan sát và hành động.
Nhưng tất cả mọi thứ cũng có giới hạn, nếu có người vượt qua thì Vương Lâm với tính cách coi trời bằng vung sẽ bùng nổ, dù trước đó đã tính toán sẽ quan sát và hành động nhưng hắn vẫn muốn giết người.
Luồng bản nguyên chiến ý của Chiến Tinh Dã đã ăn sâu vào gốc rễ trong tâm thần Vương Lâm.
Chu Thiên Tử này chẳng qua chỉ có tu vi Đệ Nhị Bộ mà dám hung hăng trước mặt Vương Lâm, trong mắt Vương Lâm chợt lóe lên hàn quang, hắn nhìn Chu Thiên Tử mà khóe miệng dần lộ ra một nụ cười lạnh.
Khi nhìn thấy ánh mắt Vương Lâm thì trong lòng Chu Thiên Tử đột nhiên vang lên những tiếng nổ ầm ầm, mơ hồ sinh ra một cảm giác nguy hiểm cực độ. Nhưng khi Chu Thiên Tử nhìn lại thì Vương Lâm chẳng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2019964/chuong-1261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.