Đôi mắt thiếu niên lộ vẻ điên cuồng. Một dự cảm không ổn chợt bao phủ toàn thân hắn. Trong nháy mắt thân thể hắn lạnh như bằng, không chút do dự vội vàng lao thẳng xuống dưới chân núi.
Lên núi khó, xuống núi càng khó hơn. THiếu niên đi xuống vội vàng, thân thể có nhiều vết thương chảy máu. Nhưng thiếu niên dường như quên cả đau đớn, liều lĩnh bò dậy tiếp tục lao xuống.
- Nhất định là đi lấy nước, nhất định là đi lấy nước! Sẽ không xảy ra chuyện gì, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!
Đôi môi thiếu niên kia nhếch lên, điên cuồng chạy xuống, một số thảo dược ở giỏ thuốc phía sau rơi xuống hắn cũng đều ngoảnh mặt làm ngơ, liều mạng lao xuống.
Trên đường đi hắn ngã vài lần, hơn nữa có một lần đùi phải còn bị một nhánh cây rạch một vết thương. Nhưng hắn căn bản là không thèm nhìn một cái. Ánh mắt hắn lúc này đã bị vẻ lo lắng phủ kín.
Hồi lâu sau, thiếu niên thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt xuống núi, theo con đường nhỏ nhanh chóng chạy về. Trái tim hắn đang đập thình thịch, sự sợ hãi lan khắp toàn thân.
- Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!
Trong lòng thiếu niên thầm kêu, mọi thứ trước mắt dường như trở nên mơ hồ, chỉ thấy con đường phía trước là rõ ràng. Hắn dùng toàn bộ khí lực chạy theo con đường nhỏ về thôn. Thôn nhỏ đã ở một dặm về phía trước.
Chẳng qua mặc dù ở nơi này hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2019818/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.