U Minh thú kia toàn thân lông mao dựng đứng, gầm thét liên tục, nhìn chằm chằm vào đám tu sĩ phía trước, bộ dáng dường như là hận không thể lao ra.
Phản ứng của nó rất chậm, dường như không phát hiện ra Vương Lâm đột nhiên rời đi, vẫn còn đang gầm thét, vẻ mặt dữ tợn vô cùng. Chẳng qua dần dần nó mơ hồ nghe được những tiếng ầm vang.
Trong mơ hồ, nó phát hiện ra có chút không thích hợp. Làm sao đám tu sĩ kia là không nhìn về mình nữa mà lại nhìn về phía sau mình.
Nhất là khi tiếng nói của Vương Lâm vang lên, chậm rãi truyền vào tai nó, khiến cho u Minh thú này thừ người ra, theo tiềm thức quay đầu lại nhìn một cái.
Cứ như vậy, nó chậm rãi quay đầu. ngơ ngác nhìn phía sau trống trơn, sững sờ nhìn Vương Lâm đã cách xa mình, giờ đang hướng về phía Thủy Đạo Tử mà bước tới.
Sau phút chốc ngây ngẩn, đồng tử trong hai mắt u Minh thú co rụt lại. vốn nó còn đang truyền ra tiếng rống giận, lúc này tiếng rống giận lại càng kịch liệt hơn. Chẳng qua tiếng rống này và tiếng rống lúc này hoàn toàn bất đồng. Tiếng rống này là do bị dọa mà phát ra!
Lông tóc toàn thân nó vốn dựng thẳng lúc này lập tức mềm lại, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, thân thể run rẩy, vội vàng lui lại phía sau. Thậm chí trong tiếng gầm sợ hãi, nó còn nghe được tiếng trái tim đang đập thình thịch.
Rõ ràng lần này nó đã bị dọa cho kinh khiếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2019644/chuong-1421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.