Vương Lâm khoanh chân ngồi bên trong Vô Danh Chuyển Luân trận, nhìn cảnh tượng xa xa bên ngoài kia, bên tai truyền tới tiếng gió rít gào. Ba người Diệu Âm đạo tôn không chọn cách rời đi. Bọn họ cho rằng ba người hợp lực thì có thể đánh một trận với Lam Mộng Đạo Tôn.
Thần sắc Lý Thiến Mai lộ vẻ khẩn trương, nhìn phụ thân và ba người giao thủ ánh mắt đầy vẻ lo lắng.
Tinh không bên ngoài trận pháp chấn động. Lam Mộng Đạo Tôn dùng sức một người đánh ba mà thần sắc vẫn thong dong, không có nửa điểm biến hóa, lam quang trong tay tuôn ra cuồn cuộn, hóa thành thần thông vô thượng gào thét tràn tới.
Nhìn trong chốc lát, Vương Lâm liền nhắm mắt lại, đối với tất cả mọi chuyện không nghe không hỏi.
Tiếng ầm ầm đột nhiên vang lên. Vương Lâm nhắm mắt lại, nhưng vẫn nghe văng vẳng bên tai. Hắn dù ngồi đả tọa nhưng nguyên thần vẫn phân ra một tia bên ngoài thân thể, nếu có bất cứ động tĩnh gì thì hắn sẽ lập tức biết được.
Ngồi khoanh chân chữa thương trong hai năm, thương thế của Vương Lâm đã hồi phục hơn phân nửa. Hắn càng dùng nhiều thời gian hơn dung hợp tám giọt máu của cổ đạo và thuật Tê Thiên kia.
Thuật này hắn muốn học cho được. Nếu có thể vận dụng tự nhiên thì thuật Tê Thiên này uy lực của nó bản thân Vương Lâm đã được nếm thử, biết nó cường đại tới mức nào.
Về phần dung hợp tám giọt máu để khiến cho lực lượng Đạo cổ tăng lên thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2019315/chuong-1583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.