Tu sĩ Thiên Tôn phía dưới hoàn toàn yên tĩnh. Biến hóa lúc này khiến bọn họ không thể kinh hô nữa, chỉ biết ngây ra mà nhìn bầu trời, nhìn thân ảnh mặc bạch y như mơ hồ trong kim quang từ tầng mười sáu trên bầu trời.
Vương Lâm dùng hành động của hắn đem tất cả cục diện bất lợi lúc trước đánh bay như nghịch chuyển càn khôn. Tất cả những nghi vấn trước thực lực tuyệt đối đều không có nghĩa lý gì hết, giống như mây trên bầu trời, cuồng phong quét qua liền không còn lại nửa điểm.
Tiên Hoàng vừa nói Hồn Khải là ngoại lực không hoàn mỹ, vậy Vương Lâm lấy hành động nói cho mọi người biết, tầng mười bốn cũng không phải là cực hạn của hắn!
Đối mặt với sự chửi mắng của cả vạn người. Vương Lâm thậm chí không mở miệng giải thích một câu. Hắn chỉ lao lên, xông qua tầng mười bốn, xông qua tầng mười lăm, lúc này lại nhân lúc tinh thần hăng hái mà xông qua tầng mười sáu vô số năm qua chưa từng bị xông qua!
Điều này so với vạn lời giải thích còn có hiệu quả hơn, còn kinh thiên hơn!
Toàn bộ Thiên Tôn Niết lúc này trở nên hoàn toàn yên tĩnh. Đối mặt với vô số ánh mắt ở phía dưới, thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, không hề có chút dao động nào, chỉ nhắm hai mắt. Đứng trong kim quang giống như đang thổ nạp, giống như đang đợi Minh Đạo Tôn.
Trên người hắn bất ngờ tỏa ra một khí thế như bậc đại tông sư. Khiến cho tất cả tu sĩ nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2018761/chuong-1860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.