Chương trước
Chương sau
Chẳng trách bốn tên đệ tử của Đại sư huynh không tuân lệnh sư phụ, xuất môn nghênh đón. hơn nữa còn tỏ ra thù địch với nhau như vậy. Sư phụ đã tàn phế, dần dần quyền uy của sư phụ đã không còn trong lòng bọn họ.

Nguyên do chân chính e rằng vì địa vị chưởng môn Thiên La kiếm tông này. Bốn đệ tử đều có lòng tranh đoạt, hiện tại chỉ vừa này sinh, nếu còn tiếp tục phát triển, có nghĩa trong tương lai đại loạn sẽ nối lên, họa xảy ra ngay trong nhà.

Dư Tắc Thành cười đáp:

- Đúng vậy, phong thái của sư huynh cũng không giảm chút nào.

Hai người bắt đầu hàn huyên, thì ra Đại sư huynh Mạc Trần thu được mười ba đệ tử, trong đó có bốn người đắc đạo, trở thành Phản Hư Chân Nhất.

Bốn đệ tử này bái kiến Dư Tắc Thành, bọn họ lấy chữ Chân làm hiệu, gọi là Linh Chân. Hành Chân. Mộc Chân. Minh Chân.

Thấy ánh mắt nghi hoặc của Dư Tắc Thành. Đại sư huynh bèn giải thích:

- Đây là đặc điểm của địa vực Bồng Lai tiên sơn chúng ta. Cũng giống như Tam Thiên giới, Kim Đan Chân Nhân là chủ lực của Tu Tiên Giới ở Bồng Lai tiên sơn. Chăng qua thế giới chúng ta có thể coi như đầy đủ hơn. tu sĩ có thể từ Kim Đan Chân Nhân thăng tiến Nguyên Anh Chân Quân.

- Nhưng Nguyên Anh Chân Quân ở chỗ chúng ta tuyệt đối không thể tạo ra họa trời, bằng

không Nhất Cửu Thiên kiếp trên thế giới Thương Khung sẽ giáng xuống, không có Nguyên Anh Chân Quân nào có thể vượt qua được Nhất Cửu Thiên kiếp.

- Hơn nữa Nguyên Anh Chân Quân chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất là rời khỏi Bồng Lai tiên sơn, thứ hai là trong vòng mười năm phải trở thành Phản Hư Chân Nhất. Bằng không trong vòng mười năm. cho dù y không động tới pháp lực, Nhất Cửu Thiên kiếp cũng sẽ xuất hiện.

- Trên thế giới Thương Khung, muốn thăng tiến cảnh giới Phản Hư Chân Nhất trong vòng mười năm là chuyện không có khả năng. Nhưng ở chỗ chúng ta, Nguyên Anh Chân Quân thăng tiến Phản Hư Chân Nhất trong mười năm hết sức dễ dàng. Có thể là do thế giới không đầy đủ. ba ngàn Đại Đạo, Nhất Nguyên Tiểu Đạo ở thế giới chúng ta vô cùng dũng mãnh, chỉ cần hơi cảm ngộ là có thể trở thành Phản Hư Chân Nhất.

- Bất quá Phản Hư Chân Nhất ở chỗ chúng ta chỉ có thể lựa chọn cảm ngộ những loại pháp tắc Thiên Đạo yếu nhất. Nếu so với Phản Hư Chân Nhất ở thế giới Thương Khung hay những nơi khác, quả thật là yếu tới mức đáng thương, đây có lẽ là do được nọ mất kia.

Nói đến câu yếu tới mức đáng thương, bốn tên đệ tử của Mạc Trần bĩu môi, tỏ ra không phục.

Dư Tắc Thành không khỏi gật gật đầu, quả thật mười dặm khác về phong, trăm dặm khác về tục, ngàn dặm khác về tình, trên thế giới Thương Khung muôn vàn gian khó mới có thể ngộ đạo, trở thành Phản Hư Chân Nhất, nhưng ở nơi này lại dễ dàng thoải mái tới mức khó tin.

Bất quá suy nghĩ kỹ lại, quả thật cũng có nguyên do của nó. Bồng Lai tiên sơn cũng giống như Tam Thiên giới, cũng là một trong những mảnh vỡ của đại lục Côn Ngô, bất quá diện tích của nó hoàn chỉnh hơn. tự thành thế giới Trung Thiên, không phải là thế giới Tiểu Thiên như Tam Thiên giới, cho nên Kim Đan Chân Nhân mới có thể thăng tiến Nguyên Anh Chân Quân. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Nhưng ở một mức độ nào đó, thế giới này vẫn yếu ớt, không thể so sánh với thế giới Thương Khung. Cho nên hệ thống Thiên Đạo của thế giới này phải tự bảo vệ mình, khiến cho thay vì Phản Hư Chân Nhất mới gặp phải Nhất Cửu Thiên kiếp, lại hạ xuống Nguyên Anh Chân Quân.

Thế giới tàn khuyết, tự nhiên Thiên Đạo hỗn loạn, pháp tắc Thiên Đạo có yếu có mạnh. Mạnh tự nhiên dễ dàng cảm ngộ, Nguyên Anh Chân Quân ngộ đạo vô cùng đơn giản. Nhưng vì đắc đạo quá dễ dàng, không trải qua trui rèn tôi luyện, cho nên yếu ớt tới mức đáng thương.

Hết thảy đều có qua có lại, trong họa có phúc, trong phúc có họa, muốn được phải trả giá, đây là chân lý của thiên địa.

Nháy mắt Dư Tắc Thành có điều sở ngộ, thân thể hắn vang lên tiếng nổ, lại lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo Thủ Hằng, Thiên Đạo Tự Nhiên tiến thêm một phần.

Dư Tắc Thành nhìn bốn đệ tử của Đại sư huynh:

- Sư thúc đã tới đây, thân là trưởng bối, tự nhiên là phải có lễ vật cho các vị hiền điệt.

Đám đệ tử này cười thầm trong lòng:

"Thiên La kiếm tông chúng ta chính là một trong mười môn phái đứng đầu của Bồng Lai tiên sơn, còn có bảo vật gì mà chúng ta chưa thấy qua."

Dư Tắc Thành lấy ra bốn chiếc ngọc giản đưa cho bốn người:

- Mỗi người một cái, mau mau lấy đi mà tu luyện.

Bốn Phản Hư Chân Nhất liếc nhìn nhau, ánh mắt lộ vẻ châm chọc, sau đó đồng thanh nói:

- Đa tạ sư thúc.

Nhưng trong lòng bọn họ thầm nghĩ:

"Ta đã là Phản Hư Chân Nhất, ngươi tưởng rằng là đám tiểu tử ngu ngốc Luyện Khí kỳ sao? Để xem đây là công pháp rác rưởi à mà cũng đưa ra làm lễ vật..."

Bọn họ giơ tay ra cầm lấy, nhưng tay vừa chạm tới ngọc giản, có cảm giác như chạm vào một ngọn núi khồng lồ, không thể lấy được.

Bốn người thấy vậy sửng sốt, thầm nghĩ:

"Đây là muốn dùng uy áp phũ đầu ư?"

Bọn họ cười lạnh, dốc hết toàn lực kéo mạnh.

Thình lình bọn họ lọt vào trong một không gian thứ nguyên, trong này có hàng ngàn hàng vạn món binh khí. hóa thành đao thương kiếm kích, búa rìu câu xoa. Có vô số Thiên binh dùng những binh khí này điên cuồng chém bọn họ. Bọn họ ra sức chống cự, nhưng lực lượng này quá sức hùng mạnh, bọn họ không thể nào chống nổi.

Binh đao vô thượng như vậy, bọn họ không thể nào chống đỡ. Bốn người không thể không tụ tập lại với nhau, cùng nhau hợp lực mới dần dần ngăn cản được binh đao.

Nhưng binh đao chỉ là đợt đầu, Ly Hỏa vô tận lập tức dâng lên, thiêu hủy hết thảy, cháy lan về phía bốn người bọn họ. Nếu bốn người không thể đồng lòng, ắt sẽ bị Ly Hỏa này luyện hóa thành tro bụi.

Bốn người dốc hết toàn lực, cùng nhau chống đỡ. Lát sau Ly Hỏa diệt mất, lũ lụt dâng lên. hóa thành Huyền Băng vô tận, tiếp tục công kích.

Huyền Băng qua đi lại tới Át Mộc, sau đó chính là Khôn Thổ, Tinh Kim. Ngũ Hành đại kiếp tuần hoàn không ngớt, bốn người chỉ có thể hợp lực mới có thể chống đỡ, chỉ có thể giúp đỡ lẫn nhau mới có thể vượt qua đại họa này.

Dần dần bốn người hợp lực đối kháng Ngũ Hành đại kiếp. Giữa lúc sinh tử, bọn họ nhớ lại cảm tình giữa sư huynh đệ năm xưa. nhớ lúc Thiên La kiếm tông vừa thành lập.

Dần dần bọn họ phát hiện ra năm xưa mình đã làm những chuyện sai lầm, lập tức bừng tinh ngộ. Bọn họ đã sai rồi, mười năm trước đây sư phụ tấu hỏa nhập ma. xuất hiện nguy cơ Hóa Đạo, bốn huynh đệ dần dần đối nghịch với nhau vì địa vị chưởng môn Thiên La kiếm tông.

Nháy mắt hết thảy ảo cảnh tiêu tan, bốn người bọn họ thấy mình vẫn đang trong điện phủ, vẫn đang ra sức lấy ngọc giàn từ tay Dư Tắc Thành.

Bốn người lập tức quỳ xuống trước mặt Đại sư huynh Mạc Trần, đau đớn rơi nước mất:

- Sư phụ, chúng con sai rồi, chúng con đã biết lỗi...

Mạc Trần nói:

- Đám ngốc này, rốt cục các con cũng tinh ngộ.

Lập tức năm người ôm đầu khóc rống, một trường đại họa đã tiêu tan trong vô hình.

Dưới thần uy của Dư Tắc Thành, rốt cục bốn môn hạ đệ tử của Đại sư huynh phát hiện ra những chuyện mình đã làm sai. Nhớ tới tình huynh đệ năm xưa. nhớ tới tình cảm của sư phụ, lập tức bừng tinh ngộ, khóc rống rơi nước mất, hối hận lỗi lầm xưa.

Dư Tắc Thành khẽ mỉm cười, nhìn bề ngoài trong Ngũ Hành đại trận lúc nãy, bốn người hợp tác chân thành, trong lòng cảm ngộ, thật ra đó là lực Thần Uy ảo cảnh của Dư Tắc Thành, dung nhập đạo lý vào trong tư tường bọn họ, cũng giống như tấy não.

Đây là một trong sáu mươi sáu lực Thần Uy của Dư Tắc Thành. Thể Hồ Quán Đinh, là một trong mười loại lực Thần Uy mà hắn đã lãnh ngộ.

Thể Hồ Quán Đinh là một loại lực Thần Uy độ hóa siêu cấp, có thể khiến cho đá tàng cũng phải thốt nên lời, có thể khiến cho cừu địch buông dao đồ tể, có thể khiến cho người ta điên đào thần hồn, cho rằng bản thân mình chính là mèo chó heo dê.

Lực Thần Uy này có nguồn gốc từ thần lực Chân ảo, thần lực Mộng, thần lực lừa gạt của Mộng Thần, dung hợp cùng lực Tự Nhiên của Dư Tắc Thành. Dưới tác dụng của bốn loại lực lượng này, hóa sinh ra lực Thần Uy Thể Hồ Quán Đinh.

Dưới lực Thần Uy này hóa sinh ảo cảnh. Dư Tắc Thành lấy ngọc giàn làm mồi nhử, từ đó khiến cho Thể Hồ Quán Đinh xâm nhập thân thể bọn họ. Nhìn bề ngoài dường như Ngũ Hành đại kiếp xâm nhập, thực tế là lực Thần Uy này không ngừng tầy não, khiến cho bốn người lầm đường lạc lối quay đầu lại, hiểu ra sai lầm của mình.

Dưới tác dụng lực Thần Uy này, đừng nói là bốn người bọn họ lương tri chưa mất, cho dù là cừu địch cũng có thể biến thành bằng hữu, cam lòng làm hết thảy vì Dư Tắc Thành.

Ngoài ra còn có một nguyên nhân chủ yếu khiến cho Dư Tắc Thành có thể khống chế bọn họ dễ dàng. Pháp tắc Thiên Đạo mà bốn người này lãnh ngộ đều nằm trong Thiên Đạo Tự Nhiên của Dư Tắc Thành, trình độ khống chế pháp tắc Thiên Đạo của Dư Tắc Thành hơn xa bọn họ, cho nên hắn mới có thể dễ dàng đưa bọn họ vào trong ảo cảnh.

Quan trọng nhất chính là trong nội tâm những người này vẫn còn lương tri, chỉ là có chút ý niệm xấu trong đầu, vẫn còn có thể khống chế được mình. Cho nên Dư Tắc Thành mới dễ dàng khiến cho bốn người bọn họ tinh ngộ sai lầm, giúp Đại sư huynh tiêu trừ họa hoạn trong nhà.

Nhưng muốn hoàn toàn tiêu trừ ẩn họa, vậy phải giải trừ nguy cơ Hóa Đạo của Đại sư huynh, đây mới là giải trừ tận gốc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.