Chương trước
Chương sau
Dư Tắc Thành đã dốc hết toàn lực, cho dù hắn có thể phát ra lực Kim Tiên, nhưng vẫn không thể điều khiển Tru Tiên Tứ Kiếm này.

Đây giống như là nghé con kéo xe ngựa. xe nặng ngàn cân, nghé chỉ có lực trăm cân, lòng có thừa mà lực không đủ. Dư Tắc Thành không có được lực lượng mạnh mẽ đủ đê sử dụng bốn thanh thần kiếm mạnh nhất trong thiên địa này.

Tựa như không có tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, chỉ có thể hóa thành kiếm Kim Tiên chém giết đối phương. Tựa như hắn hiện tại không thể gom đủ ba ngàn Đại Đạo, không thể sử dụng Hiên Viên Thần Kiếm vậy.

Dư Tắc Thành buông tiếng than dài:

- Lòng có dư mà lực không đủ, ta thật sự không cam lòng. Tuy có lòng giết tặc, nhưng lại vô lực xoay chuyển đất trời.

- Nhưng ta vẫn không bỏ cuộc, ta tin rằng nhất định ta có thể làm được. Chỉ cần ta kiên trì với lòng tin của mình, kiên trì với đạo của mình, kiên trì lý tường của mình, nhất định có thể có được lực lượng vô tận, sử dụng Tru Tiên Tứ Kiếm này.

- Lực không đủ, ta có thể bù đắp, dùng tâm trí, nghị lực, lòng tin của ta bù đắp, nhất định ta sẽ làm được.

- Đạo của ta chính là tự do, không gì là không thể làm. Ta có thể làm hết thảy mọi chuyện, không có ai, không có chuyện gì có thể ngăn cản được ta.

- Ma Thần chính là kẻ địch của thiên địa, xâm nhập thế giới Thương Khung chúng ta, muốn phá hoại giang sơn chúng ta. Nếu như bọn chúng thành công, thiên địa sẽ đào ngược. trở về thời kỳ Hồng Hoang, Nhân tộc tiêu vong, thế giới Thương Khung hoàn toàn sụp đổ. Vì ức vạn sinh linh, vì niềm tin, vì thế giới Thương Khung, ta rất muốn vung Tru Tiên Tứ Kiếm lên, chém giết Ma Thần.

- Tiên Đế Đại Hồng, tiền kiếp của ta, tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên của ta, hãy nghe lời kêu gọi của ta. Thế giới mà năm xưa ngươi từng bảo vệ đã sắp sửa bị bọn Ma Thần hủy diệt, thân nhân con cháu mà ngươi từng bảo vệ sắp sửa bị bọn chúng hủy diệt, lý tường của ngươi đang bị bọn chúng chà đạp, chẳng lẽ ngươi lại ngoảnh mặt thờ ơ?

- Hiện tại ta cần lực lượng của ngươi, để ta có được chiến thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên. Hãy cho ta có được chiến thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, hãy làm cho hai ta hoàn toàn dung hợp nhất thể, để ta có thể vung Tru Tiên Tứ Kiếm lên, chém giết quần ma.

Đây là tính toán của Dư Tắc Thành, hắn muốn mời ra tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên của tiền kiếp Đại Hồng, để cho mình sử dụng. Có được tiên thể này, Dư Tắc Thành mới có thể sử dụng Tru Tiên Tứ Kiếm.

Theo lời Dư Tắc Thành, hai thanh kiếm Kim Tiên bắt đầu biến hóa, bay ra khỏi thân thể Dư Tắc Thành, hóa thành hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên khổng lồ giữa không trung, lại trở về hình dáng vô số kinh văn quay cuồng như trước.

Tuy rằng Dư Tắc Thành có được hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, nhưng cảnh giới của hắn chỉ mới Phi Tiên, hầu như không thể sử dụng. Nếu cưỡng ép dung hợp, ký ức tiền kiếp của hắn là Tiên Đế Đại Hồng sẽ sống lại.

Hiện tại Dư Tắc Thành đưa ra lý do thế giới Thương Khung nguy cấp, cần sử dụng Tru Tiên Tứ Kiếm để kêu gọi tiên thể tiền kiếp của mình, thỉnh cầu dung hợp.

Nói cho cùng, tiên thể tiền kiếp đã không còn nguyên thần, thân thể chỉ tồn tại theo bản năng, lập tức bị Dư Tắc Thành dụ hoặc, tiến hành dung hợp.

Dung hợp loại này là do tiên thể tự động dung hợp, có nghĩa là Tiên Đế Đại Hồng đã tự nguyện buông bỏ tiên thể của mình. Dung hợp như vậy, Dư Tắc Thành sẽ khống chế được tiên thể, hơn nữa hoàn toàn không có nguy cơ làm cho Tiên Đế Đại Hồng sống lại. Không còn giống như trước đây, chỉ có thể lợi dụng cân bằng giữa hai tiên thể mà tạm thời khống chế.

Quả nhiên trong lời kêu gọi của Dư Tắc Thành, tiên thể Tiên Đế Đại Hồng hưởng ứng, chậm rãi tiến hành dung hợp.

Dư Tắc Thành lại kêu lên:

- Đạo của ta chính là tự nhiên, tiên pháp tự nhiên, sinh sôi không ngừng, dung hòa hết thảy, cân bằng vô cùng, đây chính là đạo căn bản của ta.

- Thân thể tiền kiếp cũng là thân thể của ta, là hết thảy của ta, ta hoàn toàn có thể dung hợp, khống chế. Cho dù là tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, cũng là thân thể của ta.

Rất nhanh hai bàn kinh văn biến hóa, trở thành hai người khổng lồ thân cao vạn trượng.

Đây là tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên của Tiên Đế Đại Hồng thuở trước, là chiến thể hùng mạnh nhất của Tiên Nhân.

Hai người khổng lồ chân đạp ô vân, thân khoác pháp bảo màu vàng, dường như do vô số tinh quang tạo thành. Đầu đội Cửu Dương quan, uy nghiêm vô kể, khí thế chấn nhiếp thiên hạ. dường như thiên địa nguyên khí Ngũ Hành đều do y thống lĩnh, âm dương nhị khí vì y mà tồn tại. Trên pháp bảo khắc đầy hoa văn cổ kính, nhẹ nhàng linh động.

Lúc này trên không nơi nơi chỉ thấy thanh khí bay lên, trọc khí chìm xuống. Hai người khổng lồ mờ bừng mất, giống như ngàn vạn tia chớp lóe lên, ẩn chứa lực lượng hùng mạnh nhất.

Hai người khổng lồ cao vạn trượng đứng sau lưng Dư Tắc Thành, hắn tiếp tục hô lớn:

- Tự nhiên chính là ta, ta chính là tự nhiên. Đây là nền tàng đạo ta, căn bản của ta.

- Vạn pháp đều là tự nhiên, hết thảy đều là tự nhiên, hết thảy đều là của ta.

- Khi ta thâm trầm, ta chính là đêm tối, khi ta trào dâng, ta chính là ngọn lửa, khi ta vững vàng, ta chính là hậu thổ, khi ta phóng khoáng, ta chính là gió mát, khi ta hòa hoãn, ta chính là nhu thủy, khi ta kích động, ta chính là hào quang.

- Ta tin như vậy, ta là như vậy.

- Cho nên ta chính là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, ta chính là ta.

- Đây là đạo của ta.

- Đến đây với ta. thân thể của ta. hãy hợp thể cùng ta, chúng ta sẽ giết hết Ma Thần, bảo vệ thế giới Thương Khung.

Dư Tắc Thành vừa dứt lời, hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên bắt đầu nhỏ lại, dần dần dung hợp vào thân thể Dư Tắc Thành, trên người Dư Tắc Thành vang lên những thanh âm răng rắc.

Sau khi dung hợp hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, Dư Tắc Thành nhận được vô số lực lượng hùng mạnh.

Trong khoảnh khắc này, thân thể hắn gia tăng vô hạn. từ thể Phi Tiên hóa thành thể Thiên Tiên, hóa thành thể Kim Tiên, cuối cùng hóa thành tiên thể Đại La Kim Tiên.

Nhưng chỉ dừng lại ở đó, vẫn không thể dung hợp hoàn mỹ, đạt được tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.

Dư Tắc Thành một lần nữa chạm vào Tru Tiên Tứ Kiếm, lần này hắn đã có thể hoàn toàn nắm trong tay. Lực lượng vô tận như vực, như hài, như núi, như thiên, như không, hoàn toàn nằm trong tay Dư Tắc Thành.

Hắn lại cao giọng quát:

- Đạo của ta cũng là kiếm, sống vì kiếm, chết cũng vì kiếm.

- Hóa tự nhiên thành kiếm, tâm là kiếm, cơ thể của ta là kiếm, có kiếm nơi tay, đạo của ta không ai có thể kháng cự.

- Trời không thể trái ý ta, đất không thể nghịch lòng ta, sinh tử trong tay ta, tất cả tùy tâm nguyện.

- Cung thinh Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm, mời bảo bối phát uy, chém giết Ma Thần.

Nháy mắt Dư Tắc Thành xuất ra một kiếm.

Tru Tiên Tứ Kiếm phát ra hào quang vô tận, một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa trăm, trăm hóa vạn. cuối cùng hóa thành kiếm quang vô lượng bao trùm khắp cả thế giới rốn biển.

Chỉ trong thoáng chốc, Tru Tiên Tứ Kiếm xuất ra trăm vạn đạo kiếm quang. Kiếm quang nở rộ như hoa tươi, tầng tầng khuếch tán ra ngoài. Kiếm quang huy hoàng cuối cùng hình thành một quang cầu thật lớn, trên dưới trái phải trước sau, không có bất cứ nơi nào là không có kiếm quang. Mỗi tấc không gian cả thế giới rốn biển đều bị kiếm quang vô lượng này quét qua.

Kiếm này chém xuống, Trật Tự Ma Thần cất tiếng rống to, xuất ra lực Thần Uy vô tận, phát ra lực lượng hùng mạnh nhất của bản thân, nhưng tất cả chỉ là vô dụng. Dưới Tru Tiên Tứ Kiếm này, cho dù là thần tiên vạn kiếp cũng khó thoát. Âm dương điên đào, Ma Thần tử vong, cho dù y biến hóa vô cùng, cuối cùng cũng phải tan thành tro bụi.

Một kiếm mà thôi, Trật Tự Ma Thần hoàn toàn tiêu tan, bị giết chết ngay tại chỗ.

Một kiếm chém xuống, Trật Tự Ma Thần nắm thiên địa trong tay, không gì là không làm được kia lập tức chết đi triệt để. Bất kể là Dư Tắc Thành hay năm Ma Thần đang phá giải kết giới Định Hải Châm đều cảm thấy kinh ngạc khó tin.

Đây là thần uy của Tru Tiên Tứ Kiếm, một kiếm tiêu diệt Ma Thần, không gì ngăn nổi.

Dư Tắc Thành giết chết Trật Tự Ma Thần xong, vẫn không nhúc nhích. Trong mơ hồ, một ít tin tức do Tru Tiên Tứ Kiếm truyền ra dần dần trở nên rõ ràng, dần dần Dư Tắc Thành bắt đầu hiểu được một ít huyền bí của thiên địa.

Vũ trụ Hỗn Độn, Bàn cổ khai thiên, chế tạo vũ trụ, trong đó mười hai đạo Hồng Mông tử khí lưu lạc trên thế giới Thương Khung, thiên địa tự sinh, hóa sinh thành tinh, sinh ra nguyên linh Tru Tiên Tứ Kiếm này.

Khi đó thế giới Thương Khung còn là một thế giới Hồng Mông, vô cùng hỗn loạn, có rất nhiều chí Cường giả tồn tại, bọn họ chính là Thái Thản Thần tộc.

Thật ra Thái Thản Thần tộc chính là tàn dư Hỗn Độn mà Bàn cổ khai thiên lập địa sót lại, hóa thành thần linh. Bọn họ tin tường Hỗn Độn. tin tường hư vô, thù hận hết thảy sinh vật khác. Bọn họ cự tuyệt tất cả những nền văn minh sinh ra, hủy diệt hết thảy những sinh vật khác. Nguồn: truyentop.net

Chỉ có thế lực hùng mạnh giống như Tru Tiên Tứ Kiếm, bọn họ mới không thể hủy diệt được, mới có thể tồn tại cùng bọn họ.

Sau khi Bàn cổ khai thiên lập địa, không muốn để cho vũ trụ trong tình trạng Hỗn Độn như vậy, vũ trụ hẳn nên bừng bừng sức sống. Bàn cổ muốn tạo ra một vũ trụ tràn đầy sức sống, thật nhiều sinh vật, vui vẻ hưng phấn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.