Cửu u Quỷ Hoàng phía sau nở nụ cười âm lãnh:
- Hiên Viên kiếm phái là như vậy, năm xưa Vương Âm Dương cũng là như vậy, hậu bối của y cũng vậy, toàn là hạng người mua danh chuộc tiếng, bị cái gọi là thanh danh trói buộc.
- Đáng tiếc lực Thần Uy của ta chỉ có thể từ yếu hóa mạnh, tiêu trừ sát ý của đối phương trong vô hình. Chỉ cần chúng ta tiến vào phế tích, trong đó sẽ có lực Thần Uy mạnh hơn nhiều.
- Bất quá như vậy cũng rất tốt, thay vì liều mạng một mất một còn với hắn. chẳng bằng sử dụng hắn đi trước dò đường.
- Yên Trận, ngươi hãy trốn cho kỹ, tới thời khắc mấu chốt phải trông vào ngươi.
Thì ra vừa rồi Cửu u Quỷ Hoàng sử dụng lực Thần Uy Hóa Địch Vi Hữu tiêu trừ sát ý của Dư Tắc Thành. Lực Thần Uy khác với pháp thuật, không hề có dao động pháp lực, vô thanh vô hình, vô ảnh vô tung. Dư Tắc Thành vô tình trúng chiêu của đối phương, không thể ra tay giết chết, mà là hóa địch thành bạn.
Lam Tâm Nhi lại cao giọng nói:
- Diệt Độ Thần Quân, ngươi là thiên hạ đệ nhất nhân, cũng muốn thu hoạch chí bảo Tiên Tần. cần gì phải lén lén lút lút như vậy? Dù sao bảo vật kia cũng không phải một người có thể độc chiếm, chúng ta dẫn ngươi đi có được chăng?
Dư Tắc Thành chậm rãi nói:
- Vô thượng chí bảo gì vậy, phải chăng là bảo vật của Mộng Thần?
Lam Tâm Nhi nghe vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ngao/2065137/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.