Chương trước
Chương sau
Dư Tắc Thành vội hỏi:

- Hai điểm gì vậy?

Thập Nhất chậm rãi nói tiếp:

- Điểm thứ nhất chính là hàng hóa của ngươi bán ra nhất định phải chặt đứt bản ngã Tiên Khí này, bằng không đối phương mua cũng không dùng được, ngươi mua hàng hóa của người khác đối phương cũng là như vậy, nhất định phải chặt đứt bản ngã Tiên Khí.

- Sau khi bản ngã Tiên Khí chặt đứt. sẽ hóa thành Tiên Khí phổ thông, mất đi đặc tính, tất cả mọi người đều có thể sử dụng.

- Ta sẽ dạy ngươi tiên thuật nhận biết vật phẩm có bản ngã Tiên Khí hay không, tiên thuật đơn giản này vừa học liền biết, bị động kích phát, không ai có cách nào lừa ngươi được.

- Chẳng qua có người nói, tu vi trên Phi Tiên, có bí pháp ẩn giấu bản ngã Tiên Khí của mình.

- Trong ghi chép của Tiên giới chúng ta, vạn sự không có tuyệt đối, tâm tường sự thành, tất cả đều là khả năng vô hạn, tất cả đều có khả năng phát sinh, tất cả đều không có cực hạn.

- Điểm thứ hai chính là quy tắc đánh cuộc, ví dụ như ngươi tử chiến với địch nhân, ngươi nhìn trúng tiên bảo của địch nhân, hắn cũng nhìn trúng tiên bảo của ngươi, hai người các ngươi có thể hạ ước trước khi chiến, sau đó tử chiến, đối phương chiến tử, vậy tiên bảo của đố ước sẽ không tiêu tán, lưu lại cho người thắng.

- Đây là một Thiên Đạo cơ bản của Tiên giới, lợi ích tương đồng, phiêu lưu như nhau, có người nói Thiên Tiên thậm chí còn cược Tiên quốc, người thắng đoạt được tất cả, người bại mất tất cả.

Điều này Dư Tắc Thành trước đây từng nghe nói qua từ trong miệng Tiên Nhân kia, gật gật đầu, biểu thị hiểu được, sau đó học tập tiên thuật Biện Thức Vật Phẩm kia. Thuật này thật đơn giản, lập tức liền bị kích hoạt, vận chuyển liên tục cũng không tiêu hao Tiên Khí.

Sau đó Thập Thất lại dạy Dư Tắc Thành ẩn giấu tiên thể. cái này không cần học, Dư Tắc Thành hiện tại chính là trạng thái ân giấu, phương pháp ấn giấu tiên thể này chính là tiên thuật phụ thuộc Tiên Phong Đạo cốt, còn cao minh hơn tiên thuật phổ thông của Thập Thất vạn lần.

Cuối cùng là Không Tàng Vạn Vật, cái này càng đơn giản, tất cả vật phẩm có chứa bản ngã Tiên Khí của Dư Tắc Thành, kỳ thực chính là một bộ phận của tiên thể của Dư Tắc Thành, trong nháy mắt liền có thể hấp thu vào trong cơ thể. Loại phương pháp trữ vật này của Tiên giới so với túi trữ vật, pháp bảo trữ vật của nhân gian phải đơn giản thuận tiện hơn vô số lần.

Dư Tắc Thành rót bản ngã Tiên Khí của mình vào da gấu. thu lại, rót bản ngã Tiên Khí vào Phù Bình Tiên Phủ khống chế như thường.

Mã Tiên đoạt được ở chỗ Bạch thỏ, Dư Tắc Thành rót bản ngã Tiên Khí vào, trong nháy mắt xuất hiện một tâm linh dao động, Mã Tiên này có thể triệu hồi ra một con phi mã cho Dư Tắc Thành cưỡi, bay lượn cửu thiên.

Trong quá trình nói chuyện, Dư Tắc Thành và Thập Thất nói chuyện rất hợp ý, không giống lúc ban đầu hai người đề phòng lẫn nhau, trong lòng tính toán.

Dư Tắc Thành kể lại tường tận cho Thập Thất phương vị cung điện của Tượng Ngao ở mà Bạch thỏ nói cho hắn.

Thập Thất nghe xong, ba người vô cùng vui mừng. Thập Thất nói:

- Dư lão đệ và chúng ta cùng đi thu thập Tượng Ngao này đi, sau khi xong việc, tất cả lợi ích bốn người chúng ta chia đều.

Dư Tắc Thành gật đầu đồng ý, mình vốn cũng không tìm được đường, đi cùng bọn họ vừa hay. vốn tường ngư ông đắc lợi, thế nhưng cho dù giết bọn họ cũng không đoạt được Tiên Khí tiên bảo trên người bọn họ, còn không bằng kết giao bằng hữu, có người dẫn đường.

Thập Thất nói:

- Tốt. chúng ta giàu to rồi, nếu như thuận lợi làm xong việc này chúng ta có thể đoạt được trăm đồng Tiên tệ, mọi người mỗi người có thể được chia hai mươi Tiên tệ, thực sự là may mắn nha.

Tiên tệ chính là tên gọi tắt của Tiên tệ Hoàng Kim, theo ngôn ngữ của mọi người, Tiên tệ Hoàng Kim này vô cùng trân quý, hơn hai mươi đồng đã có thể khiến cho ba người Thập Thất vui vẻ không ngớt.

Dư Tắc Thành suy nghĩ một chút nói:

- Ba vị huynh đệ, có một chuyện muốn nhờ, trong di tích này có đàn thỏ tiên đã đạt thành

hiệp nghị với ta. chỉ cần chúng nó không công kích ta, ta sẽ không công kích chúng nó.

- Ta hi vọng mọi người ở trong di tích không nên chủ động công kích những con thỏ tiên này.

Lời này thốt ra, ba người lập tức càng thêm vui vẻ.

Thiết Kiểm vui vẻ nói:

- Thật tốt quá, đàn thỏ tiên này là đáng ghét nhất, nhiều vô số kể, trùng trùng điệp điệp, mỗi lần đều phải sử dụng Kinh Thần Hương của Hổ Tiên tộc dọa cho chúng nó bỏ chạy.

- Ngươi đạt thành hiệp nghị với chúng, chúng không công kích chúng ta, điều này đã giúp chúng ta tiết kiệm đi Kinh Thần Hương trị giá một Tiên tệ.

Bốn người chậm rãi lần nữa tiến vào di tích, hướng về phía phương vị của Dư Tắc Thành chỉ điểm, đi tới từng bước một.

Nhìn thấy bốn người bọn họ tiến vào, không ít thỏ tiên trong di tích tránh ra xa xa, chạy trốn ra ngoài tầm nhìn của bọn họ.

Tam Nhãn nói:

- Quả nhiên không có sự tụ hợp của đàn thô, bớt được Kinh Thần Hương của Hổ Tiên tộc rồi, những thô tinh này đáng ghét nhất, vốn nơi đây còn có mèo, chuột, xà mấy quần thể Tiên Linh, về sau những quần thể Tiên Linh khác đều bị thô tinh này tiêu diệt.

Thiết Kiểm nhìn kiến trúc này một chút, nói:

- Chúng nó cũng không sống được bao lâu nữa, Tiên Khí của di tích này chứa đựng càng ngày càng ít, tiên thảo sinh ra cũng càng ngày càng ít. những thô tinh này cũng chỉ sống thêm được hơn ngàn năm nữa. Nơi này chính là Hóa Trần Chỉ Địa, Tiên Khí móng manh, đến sau này di tích biến thành tro bụi, thân thể nhỏ yếu như chúng nó không có di tích bảo vệ, ở bên ngoài hoang nguyên cuối cùng đều sẽ tiêu tán.

Mọi người vừa nói chuyện vừa tiến tới, đi tới trung tâm di tích, lại đi vào trong chính là một mảnh đất hoang, nơi này vốn hãn là nơi trọng yếu của Tiên quốc, năm đó đều có bản ngã Tiên Khí của Tiên Chủ.

Nơi này Tiên Chủ ngã xuống, những nơi trọng yếu kia toàn bộ biến thành tro bụi, hóa thành Tiên Khí. cho nên càng đi vào trung tâm di tích lại càng hoang vắng, chỉ có dài đất ngoại vi còn rất nhiều lầu các.

Nhìn đất trống trước mắt, Dư Tắc Thành tìm kiếm chỗ ẩn nấp của Tượng Ngao kia, thế nhưng tìm hồi lâu cũng không thấy, xem ra cần phải sử dụng Đại Thần Niệm Thuật rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Dư Tắc Thành đang định sử dụng Đại Thần Niệm Thuật, thì Tam Nhãn nói:

- Xem ta đây, Tam Nhãn Định Chân Thân, đi ra cho ta.

Nói xong, ở trong con mất thứ ba của hắn bắn ra một mảnh kim quang, chỗ kim quang kia chiếu đến. vạn vật hiện hình.

Dần dần trong chỗ đất trống lộ ra một điện phủ, là một thiên điện, nơi đây ngã xuống đã vô số năm tháng, thế nhưng điện phủ này vẫn hoàn chinh như vậy, xanh vàng rực rỡ, ngói xanh mái đỏ, linh thạch làm gạch, bạch ngọc làm tường, lưu quang tràn đầy màu sắc, nguy

nga lộng lẫy, Tiên Khí tán ra bốn phía.

Nhìn thấy điện phủ này, ba người Thập Thất đều lộ vẻ tươi cười, vui vẻ không ngớt.

Bên ngoài điện phủ tiên vân lượn lờ, tiên vân này mặc dù đã bạc nhược tới cực điểm, thế nhưng còn đang lưu chuyển không ngừng.

Đó là pháp trận bảo vệ điện phủ này, chính là bởi vì tiên pháp bảo hộ này, điện phủ này mới có thể từ trên trời rơi xuống mà không tốn hao gì, mới có thể ở nơi này trong vô số năm tháng vượt qua Tiên Nhân tầm bảo lục soát.

Lúc này đây nó cũng không cứu được điện phủ này nữa rồi, Thập Thất quát lớn:

- Thiết Kiểm. Tam Nhãn, chúng ta lên.

Hắn giơ tay phải lên chỉ thẳng lên bầu trời trên đầu, Thiết Kiểm, Tam Nhãn đi tới bên cạnh hắn. cũng giơ tay phải lên, ba cánh tay giơ lên cùng một chỗ, trong nháy mắt Tiên Khí ở trên người bọn họ lưu chuyến không ngừng, trong lực tuần hoàn không ngừng hình thành suối chày.

Thập Thất quát lớn:

- Huynh Đệ Tề Tâm (đồng lòng).

Thiết Kiểm. Tam Nhãn cũng quát lớn:

- Hợp lực đoạn kim.

Ba người cùng quát lớn:

- Huynh Đệ Tề Tâm. hợp lực đoạn kim.

- Huynh Đệ Tề Tâm, hợp lực đoạn kim.

- Huynh Đệ Tề Tâm, hợp lực đoạn kim.

Trong nháy mắt trên người ba người bạo phát Tiên Khí vô tận, Tiên Khí kia bay ra hóa thành một đạo sấm sét hình con rồng đánh thẳng xuống.

Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm...!

Sấm sét vô tận này đánh cho toàn bộ di tích rung động, sấm sét kia đánh trúng pháp trận bảo hộ, sau mười bảy đạo sấm sét pháp trận nghiền nát, đánh vỡ cấm chế bảo hộ, thế nhưng lầu các kia không chút tổn hại.

Dư Tắc Thành nhìn sấm sét của ba người này hợp thể không khỏi có chút kinh ngạc, pháp thuật này rất hùng mạnh. Tiên Khí của ba người cộng hưởng, dẫn phát cộng minh, có thể làm cho Tiên Khí của bản thân bọn họ lấy cường độ gấp trăm lần ngàn lần thực lực bản thân phát tán ra ngoài.

Loại phương pháp hợp kích này, bản ngã Tiên Khí của ba người dung hợp hoàn mỹ, giữa ba người không hề bảo lưu. huynh đệ đồng lòng mới có thể có hiệu quả như vậy.

Điểm này đối với Dư Tắc Thành mà nói tuyệt đối không có khả năng, mình sẽ không đem toàn bộ bí mật của mình nói cho bọn họ, bọn họ cũng sẽ không tín nhiệm mình như vậy.

Loại năng lực kỹ xào này ở nhân gian chính là lực Thần Uy, không biết Tiên giới xưng hô như thế nào. Nếu như mình học được pháp thuật này, thêm vào trong Kiếm Cưu đại trận, thiên nhân hợp lực một kích thần uy, vậy sẽ có hiệu quả gì chứ?

Dư Tắc Thành ở nơi này không ngừng mơ màng, Tam Nhãn đột nhiên nói:

- Khốn kiếp, Tượng Ngao kia không ngờ chạy trốn, đã bỏ nhà của mình để chạy trốn.

Thiết Kiểm nói:

- Không thể nào, Tượng Ngao còn có thể chạy trốn, chúng ta không công chuẩn bị một kích Tình Ý Vô Giới rồi.

Thập Thất nói:

- Nó có thể tu luyện đến trình độ Tượng Ngao nhất định không ngốc, chạy trốn thì thôi, đánh chết nó chẳng qua cũng chỉ thu được mười Tiên tệ, nếu như nó hiểu được tế luyện ra bản ngã Tiên Khí. vậy cũng không đoạt được gì cả, có điện phủ này, còn tốt hơn bất cứ thứ gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.