Nguyên Anh Chân Quân của Hiên Viên kiếm phái gần như tử trận không còn, có một số phi kiếm cửu giai của bọn họ sử dụng được Kiếm các thu thập về, số còn lại hoàn toàn thất lạc.
Dư Tắc Thành chọn ra vài thanh phi kiếm cửu giai tiến hành thử nghiệm, rốt cục phát hiện không được, chỉ có phi kiếm đạt tới cảnh giới Tâm Kiếm Hợp Nhất với mình mới có thể sử dụng được thần thông này. Đại chiến ngay trước mất, không đủ thời gian luyện hóa thần kiếm. Dư Tắc Thành đành phải từ bỏ chuyện này.
Đột nhiên linh cơ chợt động, Dư Tắc Thành thầm nghĩ phi kiếm cửu giai có thể thăng thành thập giai, vậy pháp bảo cửu giai có thể thăng thập giai được không?
Nghĩ không bằng làm, Dư Tắc Thành lập tức bắt đầu thử nghiệm, rốt cục phát hiện trong số pháp bảo của mình luyện tới mức Tâm Bảo Hợp Nhất, chỉ có Chu Câu Tử và Diệt Pháp Kim Đăng là có thể thăng tiến thành pháp bảo thập giai. Những pháp bảo cửu giai khác bởi vì căn cơ nền tàng không đủ, cho nên không thể tiến giai.
Như vậy cũng tốt, có năm thanh phi kiếm thập giai, hai pháp bảo thập giai đã là hết sức hùng mạnh. Hơn nữa mỗi lần sử dụng được trong một trăm tám mươi lần hô hấp, sáu món phi kiếm pháp bảo là đủ, có nhiều hơn cũng vô dụng. Bởi vì sau khi sử dụng sáu lần, một khắc cũng đã trôi qua. có thể sử dụng lại từ đầu, đã đủ để phá địch, tới tên nào giết tên đó.
Dư Tắc Thành bắt đầu thử nghiệm phương diện khác, để xem cực hạn của mình có thể sử dụng được bao nhiêu lần lực Thần Uy này. Sau khi thử nghiệm nhiều lần, cho ra một kết quả khó lòng tin được. đó là mình có thể sử dung không có giới hạn.
Chuyện này không có khả năng, phải biết rằng lực Thần Uy cũng như con dao hai lưỡi. Ma Lễ Thanh sử dụng Kim Cương Giải, cuối cùng bàn thân lão cũng bị giải luôn, chuyện này đối với Dư Tắc Thành là bài học muôn đời khó quên.
Ngoài ra lúc trước hắn sử dụng Chuyển Sinh Minh Vương Quyết không giới hạn. vết xe đổ hao hết dương thọ vẫn rành rành ra đó, cho nên Dư Tắc Thành cũng không tin được kết quả này.
Phải rồi, để xem dương thọ của mình, lúc ấy có thể phỏng đoán xem rốt cục nó có tổn hại gì không.
Dư Tắc Thành sử dụng Độc Thọ thuật kiểm tra dương thọ của mình xem thử. Độc Thọ thuật này là do Thủy Lam Chân Nhân ở Bạch Liên biệt phủ truyền cho hắn.
Pháp thuật vận chuyển, lập tức Dư Tắc Thành sững sờ ngây dại. Không có số, chỉ có chín ký hiệu kỳ dị như hình dấu hỏi. Đây là dương thọ của mình, sao lại như vậy, chẳng lẽ pháp thuật của mình có vấn đề?
Dư Tắc Thành tìm các Kim Đan Chân Nhân trong Hiên Viên kiếm phái có năng lực xem dương thọ, để xem dương thọ của mình còn lại bao nhiêu.
Rốt cục tất cả có cùng một đáp án, ai nấy cũng chỉ thấy chín ký hiệu kỳ dị, không ai có thể biết được đích xác dương thọ của Dư Tắc Thành là bao nhiêu.
Tình huống như vậy chỉ có hai khả năng, thứ nhất là dương thọ đã hết, sắp sửa tử vong. Thứ hai là huyết mạch Dư Tắc Thành nằm trong trạng thái kỳ lạ, không già không chết, thọ ngang trời đất. Nghe đồn Tiên Nhân chính là như vậy, không thể tra xét dương thọ của họ, cũng không biết có thể còn sống được bao lâu. Bất quá dương thọ có chín con số, sống hàng ngàn hàng vạn năm không thành vấn đề.
Như vậy xem ra, nhất định là đáp án thứ hai, Dư Tắc Thành thầm hiểu trong lòng, rất có khả năng là do ích lợi của lực Tự Nhiên mang lại. Bằng không, Lực Tự Nhiên, lực Sáng Thế có thể sáng tạo ra lực lượng vạn vật, nhưng người sử dụng nó lại chết vì hao hết dương thọ, chuyện này mới thật buồn cười đến trẹo quai hàm.
Từ trước tới này, Dư Tắc Thành vẫn cảm thấy không cam lòng vì lực Tự Nhiên này không mang lại ích lợi gì cho mình. Hiện tại xem ra có tác dụng này là quá đủ, có được sự bảo đàm của nó, Dư Tắc Thành có thể thoải mái sử dụng lực Thần Uy mà không sợ bị cắn trà ngược lại giống như Ma Lễ Thanh ngày trước.
Hết thảy đã hội đủ, chỉ còn thiếu gió Đông, chờ địch nhân tới thôi. Dư Tắc Thành trở về Hiên Viên kiếm phái tìm người mặt sắt:
- Lập tức phát ra phi phù cầu viện tới tất cả minh hữu, thinh cầu bọn họ trợ giúp.
Người mặt sắt do dự một lúc, sau đó mới nói:
- Chúng ta đã bố trí xong, nếu cường địch tới đây, chỉ một đòn Hiên Viên Thần Kiếm là tất cả tan thành tro bụi, cần gì phải cầu viện?
Dư Tắc Thành đáp:
- Không, chỉ có cầu viện mới biết được chân tướng lòng người vào thời điểm mấu chốt này. Thức đêm mới biết đêm dài, ở lâu mới biết lòng người bạc đen. chỉ có làm như vậy, chúng ta mới biết được ai là minh hữu chân chính của mình.
- Không cần bọn họ tới cứu viện làm gì, nhưng chúng ta sẽ biết được ai mới là minh hữu cùng chung hoạn nạn.
Người mặt sắt gật gật đầu:
- Đúng, lời này rất có lý, như vậy chúng ta sẽ biết được ai là minh hữu chân chính.
- Đám khốn thấy chết mà không cứu này, chúng ta có thể hoàn toàn cắt đứt quan hệ với chúng.
Dư Tắc Thành lắc đầu nói:
- Không, không thể cắt đứt quan hệ, những minh hữu thấy chết mà không cứu như vậy, chúng ta vẫn phải tiếp tục kết minh với họ. Có điều sau này bọn họ gặp phải địch nhân có việc cứu viện, chúng ta cứ việc ném đá xuống giếng là xong.
Người mặt sắt nghe vậy ngẩn ra. sau đó mới nói:
- Tác phong làm việc của ngài quả nhiên hoàn toàn khác với chưởng môn Thạch Cơ và chưởng môn Nam Thiên. Chưởng môn Thạch Cơ quang minh lỗi lạc, chưởng môn Nam Thiên tính toán không sai sót, còn ngài thì hơi đê tiện, nhưng ta lại thích.
Dư Tắc Thành bật cười vang, bắt đầu an bày, bố trí chiến đấu chuẩn bị cho một trường đại chiến.
Lập tức vô số tin tức truyền khắp noi, minh hữu của Hiên Viên kiếm phái đều nhận được tin cầu viện.
Có môn phái thấy tin tức chỉ cười khẩy, không thèm để ý, thuận tay xé bỏ phi phù. Có môn phái ứng phó qua loa cho xong chuyện, phái tới vài Kim Đan Chân Nhân ứng chiến. Cũng có môn phái dốc hết toàn lực, không tiếc tính mạng kéo tới trợ giúp minh hữu.
Trên đại lục Minh châu, kiếm quang lóe sáng, phi xa bay đầy không trung. Rất nhiều tu sĩ do Vô Thượng Cảm ứng tông, liên minh Lục Kiếm cầm đầu chậm rãi tụ tập về phía Hiên Viên kiếm phái.
Lần này có khoảng mười bảy thượng môn tham gia hành động, Bát Tàn môn. Thất Thương môn, Vạn Tướng tông, Bát Thần quan. Tử Khí Đông Lai tông, Ma Ảnh tông, Dạ Ma tông, Quy Nguyên tông... vô số môn phái có thù với Hiên Viên kiếm phái đều tham gia hành động lần này.
Trong số những tu sĩ này có khoảng năm mươi hai Chân Nhất Thần Quân, bốn trăm hai mươi bảy Nguyên Anh Chân Quân. Kim Đan Chân Nhân nhiều không kể xiết.
Vô Sinh lão tổ thấy đám Chân Nhất Thần Quân theo sau, không thể tin được vào mất mình. Không ngờ hành động tiêu diệt Hiên Viên kiếm phái lần này lại có thể hội tụ được nhiều Chân Nhất Thần Quân, Nguyên Anh Chân Quân như vậy.
Vốn lúc đại hội bắt đầu, Vô Sinh lão tổ và sáu chưởng môn của liên minh Lục Kiếm đã tính đi tính lại. Bảy phái của chúng thêm vào một ít môn phái có thù cùng Hiên Viên kiếm phái, ước lượng có thể tụ tập được chừng hai mươi hai Chân Nhất Thần Quân, như vậy cũng đã quá nhiều.
Nhưng không ngờ sau khi đại hội bắt đầu, các Chân Nhất Thần Quân và Nguyên Anh Chân Quân kéo tới ùn ùn như nấm mọc sau mưa. rốt cục không ngờ tụ tập nhiều cao thủ như vậy.
Trong đó có rất nhiều kẻ giấu đầu lời đuôi, không dám để lộ thân phận thật của mình. Tuy rằng tu vi bọn chúng hết sức cao thâm, nhưng lại che giấu thân phận thật đê tham gia hành động lần này.
Đối với những kẻ này, Vô Sinh lão tổ vô cùng khinh bi. Những người này hết tám phần là bằng hữu của Hiên Viên kiếm phái trong quá khứ, cho nên không dám ra mặt.
Hiên Viên kiếm phái hung thịnh vạn năm. tiêu diệt vô số thượng môn. Bọn họ lấy cướp bóc làm nghề nghiệp, trong môn phái có vô số tài nguyên, Thập Nhị Phong là những động phủ do cướp của những môn phái khác mà được.
Đây là một miếng thịt vô cùng béo bở. Hiện tại Hiên Viên kiếm phái sau khi trải qua đại chiến cùng Tâm Kiếm Thiền Tông, Chân Nhất Thần Quân chết sạch, Nguyên Anh Chân Quân chỉ còn lại lác đác vài người. Cho dù là Nguyên Anh Chân Quân Hiên Viên kiếm phái có thể đấu với Phản Hư Chân Nhất, nhưng phe mình nhiều Chân Nhất Thần Quân như vậy, cũng thừa sức áp đảo đối phương.
Cho nên mới có đám Chân Nhất Thần Quân che giấu tung tích xuất hiện ở nơi này. Quả thật kẻ thù chân chính là bằng hữu của mình, bởi vì chỉ có bằng hữu mới biết rõ hư thật về mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Vô Sinh lão tổ còn biết, bên trong Hiên Viên kiếm phái có giấu thiên hạ đệ nhất Thần khí Hiên Viên Thần Kiếm, ba ngàn năm trước từng sử dụng một lần, ba ngàn năm đã trôi qua vẫn chưa khỏi phục lại. Hiện tại là thời cơ tốt, bằng không qua trăm năm ngàn năm nữa, Hiên Viên Thần Kiếm khôi phục bình thường, tới đây chính là tự đi tìm chết.
Tin tức này chắc chắn là chân thật, là tin tức bí mặt nhất nhận được từ trong nội bộ Hiên
Viên kiếm phái. Đây là ích lợi của minh hữu, cho nên y mới quyết định tham gia hành động lần này, mục đích chính là vì Hiên Viên Thần Kiếm.
Đương nhiên, tin tức này tuyệt đối chân thật, vì đây là kế sách do lão điên bố trí từ ngàn năm trước, do Nam Thiên Chân Quân cố ý lan truyền ra ngoài. Như vậy kẻ thù chân chính của Hiên Viên kiếm phái mới thò đầu ra, mới có thể giáng một đòn tiêu diệt toàn bộ bọn chúng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]