Dư Tắc Thành cảm nhận được sự tình của Kim Tuyến Tôn Giả, trong lòng hắn tràn đầy thù hận. Dư Tắc Thành hận nhất là loại tu sĩ thoải mái sát hại phàm nhân, mà Kim Tuyến Tôn Giả quả thật hung tàn tới cực điểm, mỗi ngày ăn ba người, dù là yêu ma cũng không tới nỗi hung tàn như lão.
Giết, giết, giết, phải giết lão khốn này, phải bằm thây lão làm vạn đoạn, vĩnh viễn không được siêu sinh.
Ý niệm này không ngừng hiện ra trong lòng Dư Tắc Thành, ngày nào hắn cũng dành thời gian thông qua phân thân cảm nhận sự hung tàn đáng sợ của Kim Tuyến Tôn Giả. Sau đó tích lũy từng chút sát ý của mình, quyết phải giết chết ma đầu này. Đáng tiếc hiện tại mình không phải là đối thủ của lão, cũng không tìm được động phủ của Minh Ma tông, bằng không mình sẽ xông vào, liều với lão một phen.
Hôm nay Tần Tâm Chân Nhân hầu hạ sư phụ xong, nhìn thấy sư phụ hài lòng rời khỏi, mồ hôi ướt đẫm lưng áo. Có thể nhẹ nhõm được hai ngày nữa, sang ngày thứ ba mới tới phiên mình.
Sau khi trở về phòng, lão bà của đại hán vừa moi tim đang trong phòng Tần Tâm Chân Nhân. Tuy rằng nàng đã hơn ba mươi tuổi, nhưng có dáng người thon thả, làn da trắng trẻo, mình hãy hưởng thụ một phen, sau đó luyện hóa nàng thành ma đầu, để sau này có chỗ dùng tới.
Tần Tâm Chân Nhân vừa muốn ra tay giày vò nàng này, đột nhiên Tuyết Ngọc Thạch lóe sáng, dường như nhắc nhở y chuyện gì mình không muốn, đừng làm với người khác, dường như có vô số kim tuyến đang kêu gọi y. Lập tức dục vọng của Tần Tâm Chân Nhân hoàn toàn tan biến, nhìn thoáng qua phụ nhân trên giường: Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
- Không hiểu ta làm sao vậy, được rồi, hôm nay ta phát thiện tâm, tha cho nàng một con đường sống, hy vọng tương lai cũng có người khác phát thiện tâm tha cho ta một con đường sống. Ôi, tu tiên như vậy không bằng năm xưa ở nhà, sung sướng biết bao nhiêu...
Thời gian ba năm. Dư Tắc Thành vừa quan sát Kim Tuyến Tôn Giả, vừa khổ tu. Trận chiến này còn chưa bắt đầu cũng đã phân thắng bại.
Chẳng qua sang năm thứ hai, Tuyết Ngọc Thạch kia đã thay đổi chủ nhân, rơi vào tay một vị Kim Đan Chân Nhân khác chuyên phục vụ Kim Tuyến Tôn Giả, tiếp tục quan sát mọi hành động của lão. Tuy rằng Tần Tâm Chân Nhân đã cố gắng bằng mọi giá, nhưng vẫn không thể thoát khỏi vận rủi, trở thành một trong đám kim tuyến quay quanh người Kim Tuyến Tôn Giả.
Dư Tắc Thành thấy Kim Tuyến Tôn Giả ăn người một cách tàn nhẫn như vậy, quyết tâm phải giết lão cho bằng được. Hắn trở vào thế giới Bàn cổ, bắt đầu tu luyện Chuyển Sinh Minh Vương Quyết.
Chuyển Sinh Minh Vương Quyết là pháp thuật Thân Ngoại Hóa Thân, có thể ngưng kết ra Chuyển Sinh Minh Vương pháp tướng, bỏ nhục thân này, siêu thoát sinh tử. Tử trận sẽ lập tức sống lại, trong một ngày chín lần hình thần câu diệt mới có thể hoàn toàn tiêu vong.
Pháp quyết này là pháp quyết vượt qua sinh tử, lấy ngộ là chủ yếu, cần có cơ duyên. Có kẻ là kỳ tài ngút trời, tu luyện ngàn năm cũng không thành, có người vô cùng ngu dốt, chỉ liếc mắt nhìn qua đã có thể luyện thành, không thể cưỡng cầu.
Vì pháp quyết này, Dư Tắc Thành đã hạ quyết tâm, nghiên cứu rất nhiều chỗ trong thế giới Bàn Cổ, bắt đầu chuyển hóa, phân giải pháp quyết. Lần trước bắt được Bất Tử Tinh Tàm ở Tam Thiên giới, vừa khéo có thể dùng tham chiếu pháp quyết này.
Ngoài ra Dư Tắc Thành có Hiên Viên Tử Vệ Bào, chính là pháp bào của đệ thất Tử Vệ Chuyển Sinh Minh Vương. Lời đồn pháp bào này có pháp lực thần kỳ, Chuyển Sinh Minh Vương Quyết là một trong chín mươi chín bí pháp Tiên Tần, chính là thoát thai tiến hóa từ pháp bào này.
Hôm nay Dư Tắc Thành nhìn thấy Kim Tuyến Tôn Giả giết chết ba người liên tiếp, thiếu nữ kia vừa rơi lệ vừa lấy máu của mình, trong lòng hắn nổi giận đùng đùng, tiến vào thế giới Bàn Cổ quát lớn:
- Chuyển Sinh Minh Vương, lão khốn kia làm chuyện thiên địa bất dung, nhưng pháp lực của lão quá cao thâm, ta không phải là đối thủ. Nhưng ta có một bầu máu nóng sục sôi, muốn giết chết lão khốn này, xin Minh Vương hãy giúp ta!
Lập tức Hiên Viên Tử Vệ Bào trên người Dư Tắc Thành phát ra tiếng nổ ầm vang, hóa thành Minh Vương pháp tướng. Bất Tử Tinh Tàm chậm rãi bay lên, chui vào trán Dư Tắc Thành, nháy mắt phân giải, hóa thành vô số máu huyết dung nhập vào cơ thể hắn. Bất Tử Tinh Tàm hoàn toàn tiêu tan, lực Bất Tử chuyến hóa vào người Dư Tắc Thành, sau lưng hắn lập tức hiện ra một hình xăm Bất Tử Tinh Tàm trông vô cùng sống động. Thì ra muốn tu luyện Chuyển Sinh Minh Vương Quyết này, phải có pháp thể của loại yêu ma bất tử làm dẫn mới có thể luyện được.
Kinh văn Chuyển Sinh Minh Vương Quyết không ngừng vang lên trên không, thân hình Dư Tắc Thành trở nên bất động.
Kinh văn này càng niệm càng nhanh, cuối cùng không thể nghe rõ âm điệu, hóa thành một tiếng sấm cuồn cuộn, một pho tượng thần Bất Động Minh Vương chậm rãi xuất hiện sau lưng Dư Tắc Thành.
Minh Vương pháp tướng này không động mà oai, dáng vẻ trang nghiêm, toàn thân màu vàng, khoác trọng giáp, mặt tía để lộ răng dài. Gương mặt chia làm hai nửa, một bên nổi giận một bên tươi cười. Mặt giận ghê rợn vô cùng, hủy diệt hết thảy. Mặt cười lộ vẻ từ bi, cứu giúp hết thảy.
Thân choàng tăng bào màu trắng, đầu đeo chuỗi ngọc, hết sức trang nghiêm, ngồi xếp bằng trên hoa sen trắng, hoặc hoa sen xanh. Có bốn cánh tay cầm pháp khí, phía sau mơ hồ có vầng sáng, mây lành che phủ núi xa. Chính là Minh Vương pháp tướng.
Lúc này Minh Vương pháp tướng thấp giọng tụng niệm:
- Nguyện kiếp sau ta chứng được quả Bồ Đề, thân như ngọc lưu ly, trong ngoài sáng chói, tịnh không tỳ vết, quang minh quảng đại, công đức vô lượng. Khiến cho hết thảy chúng sinh hữu tình nghe thấy tên ta, có đủ các căn, không phải chịu khổ.
- Nguyện kẻ gặp ta, phát Bồ Đề tâm.
- Nguyện kẻ nghe tên ta, dừng ác tu thiện.
- Nguyện kẻ nghe ta nói, được đại trí tuệ.
- Nguyện kẻ biết tâm ta, tức thân thành Phật.
Tiếng tụng niệm trầm thấp trang nghiêm, từng tiếng từng lời như mang theo thần lực uy nghiêm, thiên địa đều theo đó mà lay động. Lại có tiếng của vô số chúng sinh tụng niệm theo, trong lúc nhất thời, cả không trung toàn là tiếng tụng niệm vang rền như sấm.
Sau khi Minh Vương pháp tướng tụng chữ cuối cùng, trong hư không vang lên hồi âm vô tận, chỉ trong nháy mắt, Minh Vương pháp tướng hóa thành vô số điểm sáng trắng. Tất cả những điểm sáng này dung nhập vào cơ thể Dư Tắc Thành. Chuyển Sinh Minh Vương Quyết đại thành.
Bất Động Minh Vương có thể ngưng kết ra Chuyển Sinh Minh Vương pháp tướng, bỏ nhục thân này, siêu thoát sinh tử. Tử trận sẽ lập tức sống lại, trong một ngày chín lần hình thần câu diệt mới có thể hoàn toàn tiêu vong.
Có được pháp thể này, Dư Tắc Thành thở ra một hơi thật dài. Hôm nay tâm pháp đại thành, ắt sẽ giết được yêu tà Kim Tuyến Tôn Giả kia.
Chuyển Sinh Minh Vương Quyết đại thành. Dư Tắc Thành bắt đầu tế luyện hình thái thứ hai của bản mệnh pháp bảo thế giới Bàn cổ, Hiên Viên Kiếm.
Ngày ngày Dư Tắc Thành quan sát hình ảnh do Nhất Nguyên Thủy pháp thân truyền về, ngày nào cũng thấy Kim Tuyến Tôn Giả ăn thịt ba người, ngoại trừ lòng đầy căm phẫn, hắn còn cảm thấy sợ hãi. Nếu mình chiến bại, vậy số phận tốt nhất dành cho mình chính là hình thần câu diệt.
Quả là dưới áp lực mạnh mẽ, người ta có thể làm bất cứ chuyện gì. Trước kia Dư Tắc Thành luyện mãi không thành Hiên Viên Kiếm, lần này trước nguy cơ sinh tử quan đầu, chỉ trong vòng ba tháng Dư Tắc Thành đã luyện thành, có thể điều khiển bản mệnh pháp bảo xuất ra một đòn Hiên Viên Kiếm.
Nhưng đòn Hiên Viên Kiếm này cần có thời gian, tối thiểu phải có ba mươi lần hô hấp để thi pháp. Quãng thời gian này đủ để mình chết ngàn lần, Dư Tắc Thành bèn ra sức tu luyện rút ngắn thời gian phát ra pháp thuật này.
Ba mươi lần hô hấp, rồi hai mươi tám, hai mươi sáu... Mười tám, mười hai, tám lần hô hấp...
Khi đạt tới tám lần hô hấp, Dư Tắc Thành không thể rút ngắn hơn được nữa. Hơn nữa từ lúc này, thiên địa xuất hiện một thanh âm cộng hưởng, hoặc là:
Mỗi lần thanh âm này phát ra đều khiến cho thiên địa cộng hưởng, cuối cùng không thể nghe rõ. Lần nào Dư Tắc Thành cũng tới không gian thứ nguyên dành cho đệ tử Hiên Viên tu luyện bí pháp ở Gò Hiên Viên, như vậy có thể tránh cho người khác phát hiện.
Dư Tắc Thành tu luyện vô số lần, nhưng chưa đánh ra một kiếm nào cả. Hắn không dám, thật sự không dám, rốt cục kiếm này có thần uy tới mức nào, hắn cũng không biết, nhưng đã giải trừ hoàn toàn nỗi sợ hãi trong lòng hắn.
Có được thần kiếm này, thiên hạ vô địch. Đáng tiếc kiếm này là thôi thúc hình thái thứ hai của thế giới Bàn Cổ, phát ra môi một kiếm như vậy, cần mặt trăng vận hành đủ một vòng từ tròn tới khuyết, chính là một tháng, mới có thể phát ra một kiếm.
Bản mệnh pháp bảo Hiên Viên Kiếm đại thành. Dư Tắc Thành bắt đầu chuẩn bị cho hạng mục tiếp theo, chính là kế hoạch xa trận Kim Đăng Chiến Xa. Đáng tiếc không thể tìm đủ bốn món Tiên Thiên Linh Bảo cho bốn con rối còn lại của mình, bằng không bọn chúng trở nên hùng mạnh giống như Nhất Nguyên Thủy pháp thân, lúc ấy năm Thân Ngoại Phân Thân hợp với mình hóa Thần Cưu, vậy sẽ vô cùng dũng mãnh.
Bất quá nếu lần này giành thắng lợi, mình đã đặt cược nhiều như vậy, thắng được một vài món Tiên Thiên Linh Bảo hẳn là không thành vấn đề.
Hiện tại chỉ có thể lui lại một bước, dựa vào các phân thân khống chế Kim Đăng Chiến Xa, hình thành xa trận. Năm xưa Tề Hằng Công dựa vào ba ngàn Kim Đăng Chiến Xa mà tung hoành thiên hạ, vì sao mình không làm được?
Dư Tắc Thành bắt đầu diễn luyện, đầu tiên tự mình điều khiển Kim Đăng Chiến Xa phi hành trên không, cảm nhận nhiều loại pháp trận công kích có trong Kim Đăng Chiến Xa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]