Mộc Tư Y nói:
- Không phải là kiêu ngạo, mỗi lần Tô Uyển Ngôn cắm hoa đều là linh cảm đến mới có thể cắm được một cách hoàn mỹ. Mà linh cảm này chỉ có thể thuận theo tự nhiên không thể miễn cưỡng, cho nên mọi người cũng chỉ có thể chờ đợi.
- Ngoài ra ngay cả Nguyên Anh Chân Quân tới đây cũng phải lặng lẽ chờ đợi, còn ai dám tỏ ra sốt ruột? Bọn họ có người giậm chân ở bình cảnh vài chục năm không vượt qua được, hiện tại có một cơ hội tốt như vậy, chờ thêm vài tháng, một năm có ngại gì.
Dư Tắc Thành gật đầu không ngớt, hắn đã bị Mộc Tư Y thuyết phục hoàn toàn, nhất định phải đi gặp qua vị kỳ nữ tử này.
Hai người rời khỏi khách phòng. Mộc Tư Y dẫn Dư Tắc Thành tới một ngôi lầu ở xa xa.
Mộc Tư Y giới thiệu:
- Ngôi lầu này có tên là Tĩnh Hương lâu, là Tô gia đặc biệt dựng lên cho Tô Uyển Ngôn. Tô Uyển Ngôn chính là cây hái ra tiền của Tô gia, nhờ nàng mà bọn họ có thể kết giao hào kiệt rộng khắp thiên hạ, lại còn kiếm được rất nhiều linh thạch.
- Đúng rồi, Tô gia này cũng là một trong những gia tộc tu tiên, sư thừa của bọn họ là Thần Uy tông, lập tộc ở đây đã ba ngàn năm.
Tĩnh Hương lâu cao chừng mười trượng, nóc lầu cao vút xinh đẹp, mái ngói uốn cong. Cả ngôi lầu khiến người ta có cảm giác nhẹ nhàng, có thể nói kiến trúc vô cùng tinh xảo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ngao/2064434/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.