Dư Tắc Thành nhìn Vương Tiểu Tam nói:
- Ta đã cho ngươi cơ hội, ngươi lại không biết quý trọng, ngươi hại người nhiều như vậy, gương mặt này để lại thật uổng.
Dứt lời kiếm quang chợt lóe, da mặt của Vương Tiểu Tam đã bị lột ra. Y cất tiếng kêu như heo bị chọc tiết, Dư Tắc Thành lại nói:
- Hài tử cũng không tha, thứ này của ngươi cũng không nên để lại.
Lại chém xuốngmột cái, lập tức biến tên Vương Tiểu Tam này thành thái giám.
- Dám giả mạo Hiên Viên kiếm phái ta, chuyện này chỉ trách ngươi xấu số.
Sau đó kiếm quang lóe lên liên tục. Vương Tiểu Tam phát ra tiếng kêu la thảm thiết. Chỉ trong thoáng chốc, y đã biến thành một bộ xương, thịt trên người y đã bị Dư Tắc Thành cắt xuống hết. Nhưng y vẫn chưa chết, hai mắt vẫn còn động, có thể nhìn thấy trái tim y đang đập thình thịch.
Dư Tắc Thành lại nói:
- Vừa đủ một ngàn lẻ một kiếm, nếu ngươi còn sống được, ta cũng bỏ qua.
Hiện tại Dư Tắc Thành phải tới động Ma La, núi Ba Lan. Nguyên châu, trừ ác tận gốc. Tên Mã Khuê kia chỉ là cảnh giới Giả Đan, mình có thể đánh một trận, chẳng phải là sư phụ đã nói Trúc Cơ có thể chiến Kim Đan hay sao? Vừa khéo tới đó lấy y thử kiếm của mình, để xem kiếm thuật của mình bao năm qua đã đạt tới trình độ nào.
Lúc này Dư Tắc Thành phát hiện vô số dân chúng đang quỳ bái mình, hắn bèn nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ngao/2064427/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.