Anh Ngạo Cốt dần dần tỉnh lại, bắt đầu báo cáo bí mật mà y đã dò xét được. Người này năm xưa được xưng là đệ nhất thần bộ, quả nhiên có bản lãnh, độc đáo của riêng mình. Y nhận nhiệm vụ điều tra cái chết của Trương Tiểu Phàm, chưa tới mười ngày đã phát hiện được vì sao Trương Tiểu Phàm chết.
Thì ra trong lần hai vị Nguyên Anh Chân Quân chiến đấu với nhau tạo ra họa trời trên Thương Khung hải. Trương Tiểu Phàm bị đẩy ra xa năm trăm dặm, phân tán khỏi mọi người. Sau khi y đặt chân lên đại lục Lư châu, bèn theo kế hoạch đã định chạy về phía địa điểm tập hợp. Dọc đường y vô tình gặp một bọn người tu tiên đang làm bậy, ức hiếp một gia tộc tu tiên. Trương Tiểu Phàm chạy thoát cường địch, dần dần phát hiện ra chuyện khác thường. Đối phương là có âm mưu mà tới mục đích là vì hai tỷ muội song thai trong gia tộc tu tiên kia.
Trương Tiểu Phàm bị cuốn vào chuyện này, dần dần phát hiện ra sự tình không đơn giản, liên quan rất rộng, khiến người ta phải tặc lưỡi lắc đầu vì vậy muốn rút lui nhưng đã không còn kịp nữa. Y đã khiến cho người khác chú ý, sau đó bị vây khốn vào trong pháp trận giết người diệt khẩu, hình thần câu diệt.
Anh Ngạo Cốt chỉ mất vài ngày đã tra xét ra chân tướng, tất cả đấu vết là do Diệu Âm môn gây ra nhưng sau lưng lại còn có ẩn tình khác. Thì ra Diệu Âm môn này hoàn toàn chỉ là công cụ trong tay kẻ khác, phục vụ cho kẻ khác. Ngoài ra tên Kim Đan Chân Nhân đánh chết Trương Tiểu Phàm, rốt cục cũng không xác định được là ai. Lúc này bệnh nghề nghiệp của Anh Ngạo cốt nổi lên y bèn quyết định xâm nhập điều tra sự thật.
Vừa bắt đầu điều tra. Anh Ngạo cốt đã phát hiện tất cả chuyện bắt người tu tiên có song thai đã xảy ra ở đại lục Lư châu trong ba trăm năm qua, hết thảy có người âm thầm thao túng bố trí. Có thể nói chuyện này liên quan tới một thượng môn ở đại lục Lư châu, sau lưng chuyện này có cả bóng dáng của Nguyên Anh Chân Quân tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ. Đến khi Anh Ngạo cốt phát hiện ra sự tình nghiêm trọng, muốn rút lui thì đã muộn.
Anh Ngạo Cốt bị địch nhân phục kích, dẫn dụ vào trong Diệu Âm Triền Miên trận, tìm được mảnh xác tàn của Trương Tiểu Phàm trong đó. Nhưng Anh Ngạo cốt cũng không phải là Trương Tiểu Phàm, hắn vẫn đủ sức phá trận chạy ra, bất quá vẫn trúng phải Diệu Địch Phong Thân của Thiếu môn chủ Diệu Âm môn bay được nửa đường bèn hôn mê bất tỉnh, may được người của Phân Phương Giải Ngữ môn đi ngang qua cứu giúp.
Thật ra phải vô cùng cảm tạ người của Phân Phương Giải Ngữ môn, các nàng đi một đoàn năm vị Kim Đan Chân Nhân, sát khí đằng đằng. Tên Thiếu môn chủ Diệu Âm môn đuổi theo truy sát nhìn thấy tình huống này, chỉ có nước trơ mắt nhìn Anh Ngạo cốt được bọn họ cứu đi.
Sau khi kể hết đầu đuôi. Anh Ngạo cốt bèn lấy mảnh xác tàn của Trương Tiểu Phàm ra. Đó chỉ là một khúc than Cháy đen không còn nhân dạng, không tới hai thước, chỉ còn mơ hồ nhìn được phần đầu và ngực. Nhìn mảnh xác Trương Tiểu Phàm há hốc miệng dường như đang kêu la thảm thiết, lập tức Minh Tinh sư tỷ bật khóc. VỊ sư đệ sống chung bao nhiêu năm qua lại có kết cục như vậy, làm cho lòng nàng vô cùng căm phẫn.
Dư Tắc Thành cũng cảm thấy khó chịu trong lòng. Vốn thỏ chết cáo buồn, một thiếu niên mới một tháng trước đây hào hoa phong nhã, bừng bừng sức sống, hiện tại chỉ còn lại một mảnh xác Cháy đen khiến người ta khó lòng chấp nhận. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đạo Ngân Chân Nhân nói:
- Khóc cái gì, đừng khóc nữa. Chúng ta sinh vì kiếm, tử cũng vì kiếm, cũng coi như cầu nhân được nhân, có chết cũng không hối hận. Bất quá huyết cừu này chúng ta phải báo. Diệu Âm môn giết đồ đệ ta vậy phải đền lại bằng cả cơ nghiệp đi thôi!
Dứt lời ông vươn tay ra, cầm mảnh xác của Trương Tiểu Phàm lên lại nói:
- Ngạo Cốt có thể đi được không, dẫn đường đi. Nói cho ta biết thực lực của Diệu Âm môn.
Anh Ngạo cốt đứng dậy:
- Con đi được, không sao cả chẳng những đi được, còn có thể chiến đấu được.
Dư Tắc Thành phóng xuất Ô Giao Bích Hải Chu, mọi người lên xe. Bốn đệ tử Trúc Cơ của Liệt Thiên kiếm phái vừa định lên xe chợt nghe Đạo Ngân Chân Nhân nói:
- Lần này chúng ta phải đánh một trận đẫm máu lên xe rồi sẽ không có đường lui các vị sư diệt hãy suy nghĩ cho cẩn thận.
Bạch Tố cười nói:
- Chúng con tới đây mục đích cũng là vì trận chiến này. Ngũ kiếm đồng nguồn, Liệt Thiên kiếm phái không có đệ tử lâm Trận lùi bước.
Đạo Ngân Chân Nhân nói:
- Vậy xin cảm tạ.
Mọi người lên xe. Anh Ngạo cốt chỉ đường, phi xa bay nhanh về phía Đông.
Anh Ngạo Cốt nói:
- Diệu Âm môn kia là một trong ba ngàn tà đạo dùng âm luật nhập đạo được xưng diệu pháp thiên âm, thiên tốc tự thành. Theo như con điều tra, trong đó có năm Kim Đan Chân Nhân, Chưởng môn Ngữ Lạc Chân Nhân đã là cường giả cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, đệ tử Trúc Cơ có hơn năm mươi tên, đệ tử Luyện Khí kỳ hơn sáu trăm tên. Sơn môn bọn chúng nằm ở Tinh Hoa sơn hẳn là động phủ ngầm dưới đất.
- Một trong những mục đích mà bọn chúng bắt người tu tiên có song thai khắp nơi như vậy, con nghi ngờ là để chế ra Nhị Tâm đan, đan này có thể gia tăng tỷ lệ thành công khi Kim Đan kỳ hóa Anh.
- Ngoài ra còn có một khả năng vô cùng nhỏ bé, chính là bồi dưỡng một ngàn lẻ một Phá Vọng Thần Ma. Đây chính là lợi khí hùng mạnh dùng phá đại trận phòng ngự sơn môn của đối phương trong đại chiến giữa các thượng môn, nhưng đã sớm bị cấm chế tạo hẳn không thể nào...
Tuy rằng miệng nói khả năng cực kỳ nhỏ bé nhưng vẻ mặt Anh Ngạo cốt lại khẳng định rằng dám tế luyện một ngàn lẻ một Phá Vọng Thần Ma tại đại lục Lư châu này ắt sau lưng Diệu Âm môn kia có thượng môn ủng hộ bằng không đã bị hủy diệt từ lâu.
Một ngàn lẻ một Phá Vọng Thần Ma là một phương pháp điều khiển thần ma được phát minh ra vào thời kỳ Tiên Tần đế quốc kết thúc, bắt đầu thời Xuân Thu Thất Bá chuyên môn phá giải đại Trận phòng ngự sơn môn của đối phương.
Mỗi một môn phái đều có pháp trận bảo vệ của mình, để bảo đảm an toàn. Một pháp trận bảo vệ tốt cho dù Tiên Nhân vây công cũng không thể dễ dàng đánh vỡ.
Đại Trận sơn môn của Cực Nguyên Vân Hà tông khi trước, nếu không bị Nguyên Anh Chân Quân của địch nhân năm vùng ngầm ra tay phá hoại, dùng pháp trận dựng nên ảo cảnh, nào là thiên nữ tán hoa, nào là tiên nhạc du đương, tuyệt đối không thể nào bị đám mưa thiên thạch lúc ấy công phá dẫn đến vỡ trận.
Mà vào thời Xuân Thu Chiến Quốc, sau khi Tiên Tần đế quốc tiêu vong một cách vô cùng khó hiểu chỉ sau một đêm, pháp trận cua Băng Tuyết môn đã có từ thời Tiên Tần lưu lại đời đời vạn pháp không phá nổi thế nhưng lại bị một ngàn lẻ một Phá Vọng Thần Ma phá tan.
Mỗi một thần ma trong một ngàn lẻ một Phá Vọng Thần Ma cần dùng một người tu tiên có song thai tiến hành tế luyện như vậy mới có thể dẫn Phá Vọng Thần Ma nhập thể sử dụng.
Thật ra cũng không nhất thiết phải luyện đủ con số một ngàn lẻ một Phá Vọng Thần Mạ ba mươi sáu, bốn mươi chín, tám mươi mốt, một trăm lẻ tám, chín trăm chín mươi chín... đều có thể kết trận sử dụng.
Nếu một ngàn lẻ một Phá Vọng Thần Ma này được thả ra, trước khi thần ma bị thiên địa nguyên lực phân giải, có thể phá giải hết thảy những lực lượng khác, có tác dụng phá hoại pháp trận lớn nhất, lập tức có thể hoàn toàn đánh sập đại trận hộ sơn của đối phương. Nếu số lượng thần ma không nhiều, chỉ có thể hình thành thông đạo phá trận.
Lúc pháp môn này vừa ra đời vào thời Xuân Thu đã khiến cho mỗi một Trận chiến đều có môn phái bị hủy sinh linh đồ than, cuối cùng phép thuật này bị liệt vào hàng cấm thuật, không được phép khinh suất tế luyện sử dụng.
Nếu là Nhị Tâm đan, vậy sự tình đơn giản, nếu là một ngàn lẻ một Phá Vọng Thần Mạ vậy sự tình rất nghiêm trọng, nói không chừng có thể dẫn tới huyết đấu giữa các thượng môn. Chuyện này khiến cho thần sắc tất cả mọi người đều trở nên khẩn trương.
Bay được ngàn dặm chứng bệnh mỗi ngày chỉ bay được ba ngàn dặm của Ô Giao Bích Hải Chu lại tái phát, không chịu tiếp tục phi hành.
Đạo Ngân Chân Nhân nhìn về phía Dư Tắc Thành, vẻ mặt Dư Tắc Thành vô cùng đau khổ đành nói thật chuyện mỗi ngày nó chỉ có thể bay ba ngàn dặm ra cho ông biết. Đạo Ngân Chân Nhân nghe xong đứng dậy quan sát cần thận phi xa vài lượt, bất chợt vung chân nhắm một chỗ trong phi xa đá mạnh một cước.
Một tiếng ầm rất lớn vang lên một luồng chân nguyên lực lan tràn ra khắp toàn thân phi xa. Tám con Ô Giao kia dưới lực tấn công của một cước này tất cả giống như vừa bị rút gân run lên bần bật. Một lúc sau chúng mới hết run khôi phục bình thường, phi xa lại bay tiếp.
Bình thường mỗi ngày Ô Giao Bích Hải Chu chỉ bay đúng ba ngàn dặm nhưng hôm nay bị một cước của Đạo Ngân Chân Nhân, nó không còn tật xấu này nữa trở nên ngoan ngoãn nghe lời, muốn bay bao xa cũng được. Mọi người trong xe thấy vậy vô cùng kinh ngạc, không ngờ trên đời này lại có phi xa thích ăn quyền cước, chuyện này khiến bọn Bạch Tố bật cười ngặt nghẽo.
Dư Tắc Thành điều khiển phi xa tiếp tục bay đi được Anh Ngạo cốt chỉ dẫn phi xa lại bay thêm một ngàn bảy trăm dặm. Rất nhanh phía trước đã xuất hiện một ngọn núi cao chính là Tinh Hoa sơn, sơn môn của Diệu Âm môn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]