Đột nhiên Dư Tắc Thành thu hồi phi kiếm đang bay qua lại không ngớt bên trong thất, cất vào trong túi càn khôn. Bởi vì Chư Kiền Hôn Si Thú phụ trách cảnh giới bên ngoài truyền đến tin tức rằng có người đang tới đây.
Trước mặt mọi người cốt Luân gia tộc, cho tới bây giờ Dư Tắc Thành cũng không để lộ phi kiếm. Thứ nhất vì phi kiếm là chỗ dựa lớn nhất của hắn, không thể để cho bọn họ biết, thứ hai phi kiếm quý báu, có của không nên để lộ, tránh cho này sinh chuyện không hay.
Người tới là tiểu di và muội muội của cốt Luân Tề Văn, các nàng đến đưa cơm chiều. Hóa ra hiện tại đã là buổi chiều, thái dương sắp ngã về Tây.
Vừa đến nơi đây Dư Tắc Thành đã phóng xuất Chư Kiền Hồn Si Thú, cho nó ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó cảnh giới cho mình. Hiện tại đang ở đất khách, hết thảy đều phải cẩn thận, dù không có lòng hại người, cũng phải có lòng đề phòng người hại mình.
Hai nàng đến nơi lễ phép gõ cửa mang bữa tối tới cho Dư Tắc Thành, sau đó đứng sang một bên dịu dàng hầu hạ. Dư Tắc Thành uống hết nước lập tức châm đầy, ăn cơm vơi liền gắp thức ăn, không nói một lời, thủ đoạn hầu hạ người khác quả thật là hạng nhất.
Trong lúc Dư Tắc Thành ăn cơm, tiểu di của cốt Luân Tề Văn sửa sang lại giày, giặt tất, sau đó hơ lửa cho khô, ngày mai nhất định có thể dùng được.
Dư Tắc Thành chén đầy rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ngao/2064122/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.