Bích Thúy Chi Sâm nằm trong đầu. Dư Tắc Thành thật ra không có việc gì phải đi, thỉnh thoảng hắn cũng lại hỏi Kim Hâm Tử về sự tình tu tiên. Nhưng Kim Hâm Tử rất cứng đầu không chịu nói gì cả, Dư Tắc Thành cũng không có cách nào làm gì được. Nếu cưỡng ép mở xem trí nhớ của y cũng được, nhưng vì làm như vậy mà phá hư sự hoàn chỉnh của hồn phách, mất nhiều hơn được, cho nên đành thôi.
Bất quá thời gian trôi qua, Dư Tắc Thành mỗi ngày luvện công, không ngờ hồn phách của Kim Hâm Tử lại có thể hấp thu chân nguyên Dư Tắc Thành cung cấp. Nhờ vậy hồn phách của y khôi phục lại không ít, sau đó lại bị Dư Tắc Thành hút lấy lực hồn phách, xây dựng Bộ Hồn đường.
Sau khi Đô Thiên Trảm Hồn Đoán Si Thuyết luyện thành, Dư Tắc Thành lại có thêm một loại năng lực đó chính là vọng hồn. Có khi hắn đang chạy trong núi, thỉnh thoảng lại nhìn thấy một ít du hồn, hoặc là sơn tinh dã thú, hoặc là cô hồn dã quỷ nhưng Bộ Hồn đường vẫn chưa xây dựng xong, đối mặt với những du hôn này, hắn cũng không có biện pháp nào cả.
Rốt cục đến một ngày Bộ Hồn đường kiến thiết hoàn thành, kiến trúc dâng lên, trong lòng Dư Tắc Thành sinh ra một tia cảm ngộ, nhận được một lộ tuyến hành công mới. thúc dục cương năng trong cơ thể vận chuyển, chậm rãi ngưng luyện Huyền Hồn Ti trong cơ thể. Đây là một loại sợi màu đen như sợi tơ, chỉ dài một thước, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ngao/2064110/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.