Dư Tắc Thành còn muốn xem kỹ hơn, nhưng hết thảy trên Phù Đồ lục hóa thành trắng xóa, chân nguvên của mình không ngờ bị sách này hấp thu sạch sẽ. Không có chân nguvên kích hoạt, không thể xem tiếp, Dư Tắc Thành vội vàng lấy viên linh thạch trung phẩm ra bổ sung chân nguyên.
Xem ra dựa vào năng lực của mình đi hái Tà Nguvệt Dưỡng Tâm Thảo là không có khả năng, dù là thêm vào tất cả đệ tử thủ hạ của mình, bất quá chỉ là một bữa điểm tâm cho Thôn Vân Thú. Bạch Đại ca còn chưa đạt tới Trúc Cơ kỳ, đừng nói cái gì cảnh giới Dung Hợp. Chẳng lẽ cứ bỏ đi như vậy sao? Hoặc là đợi về sau mình có đủ năng lực hãy đến thu hoạch?
Không được, quả thực là nói giỡn, mình có thể tìm được, vì sao người khác không thể tìm thấy, bằng vào cái gì linh dược sẽ ở nguyên chỗ đó chờ mình thu hoạch? Ba con chim trên cây không bằng một con chim trong tay. Nghĩ đến đây Dư Tắc Thành lập tức sinh ra một ý tưởng.
Chân nguyên khôi phục, Dư Tắc Thành kích hoạt Phù Đồ lục lần nữa, lần này đưa vào hình ảnh của loại linh thảo thứ ba và con đại xà kia.
Lập tức trên sách hiện ra:
"Cống Càn Thông Tâm Chi trang thứ một ngàn sáu trăm hai mươi bảy."
Dư Tắc Thành lật trang rất nhanh, hình ảnh hiện ra, chính là cây linh thảo thứ ba mà mình đã thấy, chính là linh thảo mà cự xà bảo vệ.
Phù Đồ lục theo chân nguyên của Dư Tắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ngao/2064085/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.