Bóng dáng nhỏ nhắn một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt, William nhanh bước tiến lại gần vờ như tình cờ gặp lại. Anh vui vẻ chào hỏi: "Hi em, chúng ta lại gặp nhau rồi".
Tiếng nói vẳng bên tai khiến Diễm Linh giật mình. Cô đứng lại đồng thời tháo tai nghe xuống và quay sang người đàn ông đứng kế bên, chăm chú nhìn anh ta một lát từ khoảng cách chừng tầm hai mét. Diễm Linh cố gắng nheo cặp mắt to tròn với đôi hàng mi cong dài như cánh quạt mong có thể nhìn rõ hơn, nhưng vẫn không thể nhìn rõ ràng khuôn mặt người đứng đối diện. Bị cận cũng không phải chuyện tốt lành gì.
Cố gắng nhìn lại thêm một lần từ trên xuống dưới, trong lòng thầm đánh giá: Cao khoảng một mét tám, mái tóc rối màu đen ngổn ngang trước trán, không nhìn rõ mặt nên không thể đoán ra bao nhiêu tuổi, nhưng nghe cách nói chuyện ước chừng tầm tuổi cô. Cách đi đứng ăn vận là người lịch sự có học thức, có hơi táo bạo một chút nhưng vui tính.
Ngẫm lại tiếng nói vừa phát ra, có phần hơi lơ lớ trong cách phát âm, có lẽ anh ta sống ở đây đã khá lâu. Túm lại thì chắc là người đàng hoàng không đến nỗi không thể kết bạn.
Cuối cùng sau một hồi ngầm đánh giá, Diễm Linh mới chợt nhớ lại, thì ra anh chàng này mình đã gặp hôm qua. Cô lên tiếng: "Là anh à".
Thấy cô bé này cứ chăm chú nhìn mình mà không nói câu nào, William cũng thấy hồi hộp, trong lòng âm thầm nghĩ không lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mot-buoc-chinh-la-hanh-phuc/2620290/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.