"Cảm ơn em, Diễm Linh!"
An vị trên chiếc xe rời khỏi ngôi biệt thự nơi bà nội Khải Phong ở, anh mỉm cười nhìn cô nói lời cảm ơn. Diễm Linh tỏ ra ngạc nhiên khi anh lại nói lời khách sáo như vậy.
"Cảm ơn em? Vì sao?"
"Hôm nay bà nội anh đặc biệt vui. Nhà anh đã lâu chưa nhộn nhịp như vậy!" Khải Phong phân trần.
Đúng vậy, vì công việc vô cùng bận rộn, gia đình anh rất khó có dịp tụ họp đầy đủ. Nếu như hôm nay có nhà chú ba nữa thì vui hơn.
Vợ chồng chú ba của anh ở cùng bà nội để tiện chăm sóc. Vì hôm nay Diễm Linh đến, một mặt The Wind cần có người giám sát, phần lớn là sợ cô cảm thấy căng thẳng và sẽ hiểu lầm anh, cho rằng hôm nay là ngày ra mắt chứ không đơn thuần là đến nhà anh dùng bữa cơm. Như vậy cô sẽ giận anh mất.
Chợt hiểu câu nói của Khải Phong, cô mỉm cười gượng gạo nhưng không nói tiếng nào.
Bầu không khí trong xe trở nên trầm lặng.
Diễm Linh tay chống cằm quay mặt ra cửa sổ nhìn cảnh sắc bên ngoài. Từng ánh đèn đường tụt dần về phía sau.
"Diễm Linh!" Khải Phong lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
Nghe tiếng anh gọi, cô quay sang nhìn anh bằng cặp mắt ngờ vực.
"Em không thoải mái sao?" Anh ân cần hỏi han.
"Dạ không!" Cô lắc đầu.
"Uhm!"
Khải Phong yên tâm thở phào. Anh cố trấn tĩnh bản thân, hít một hơi sâu và cất tiếng trầm trầm: "Tuần tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mot-buoc-chinh-la-hanh-phuc/2620265/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.