Chiếc Lamboghini Reventon màu đen dừng lại ở công viên gần nơi Diễm Linh ở. Lúc này đã là nửa đêm, xung quanh cũng chẳng còn ai qua lại. Tiết trời buổi đêm cũng không lạnh lắm vì đã bước sang hè. Tiếng côn trùng kêu râm ran tạo thành bản nhạc trong đêm đen yên tĩnh.
Tháo dây an toàn, Khải Phong quay sang Diễm Linh nở nụ cười: "Hôm nay thật sự cảm ơn em!"
Cô gượng gạo nhìn anh mấp máy môi: "Người phải nói cảm ơn là em mới đúng!"
"Có mệt hay không?"
Anh giơ tay vuốt nhẹ mái tóc cô, khẽ vén những lọn tóc lòa xòa trước trán về phía sau vành tai. Nhu tình trong mắt nồng đậm, anh muốn nói câu gì đó nhưng không biết phải mở miệng như thế nào.
Bàn tay nóng ấm khẽ chạm nhẹ vành tai khiến Diễm Linh bối rối. Sự dịu dàng từ ngón tay người đàn ông kia đánh thẳng vào trái tim mềm yếu của cô.
Nhịp tim đập mạnh trong lồng ngực, anh nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình dào dạt.
"Diễm Linh!"
Giọng khàn khàn cất lên gọi tên cô trong không gian chật hẹp. Một ngọn lửa không tên chợt nhen nhóm. Anh từ từ tiến sát lại gần, rất dịu dàng, đưa tay miết nhẹ theo đường nét trên khuôn mặt cô. Khi ngón tay di chuyển đến chiếc cằm thanh tú kia, anh khẽ khàng giữ lấy, từ từ cúi đầu chạm vào làn môi anh đào mà bấy lâu hằng khao khát.
Khi hơi thở nam tính gần trong gang tấc, cùng với cử chỉ ái muội, cô biết anh muốn làm gì, cũng hiểu chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mot-buoc-chinh-la-hanh-phuc/2620261/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.