Nhìn ly cafe đã lạnh ngắt trên bàn, Trọng Hải suy tư một hồi lâu, cuối cùng thở dài một cái rồi bắt đầu câu chuyện.
"Năm chị ấy học năm hai đại học, trong một lần giao lưu với các doanh nghiệp trong nước khi họ đến trường tìm kiếm nhân tài, anh ta đã để ý đến chị ấy, vì chị ấy vừa là hoa khôi của trường, lại vừa là sinh viên xuất sắc của khoa.
Ban đầu chị ấy cũng không có để ý, vì không quan tâm đến vấn đề kia. Nhưng vì anh ta theo đuổi quá, dai như một con đỉa vậy, ở trường đã đành, cũng theo về đến tận nhà.
Về sau, không biết anh ta giở chiêu trò gì, chị ấy lại đồng ý qua lại với anh ta. Nói thật, em chẳng ưa anh ta chút nào. Cái mặt chỉ coi được một chút, so với em thua xa a!"
Trọng Hải vừa nói vừa cười tự khen mình. Ngẩng đầu lên nhìn Khải Phong, anh cười gian xảo: "Hì, còn so với anh rể a, thua xa lắc!"
Khải Phong cười như không cười nhìn cậu em vợ, xem như cậu có mắt nhìn.
Thở dài một cái nữa, Trọng Hải nói tiếp:
"Thời gian qua lại với anh ta được chừng hai năm thì anh ta cầu hôn. Nhưng chị không có nhận lời, nói đợi học xong đại học rồi tính tiếp. Bên nhà anh ta cũng vui vẻ chấp thuận.
Khoảng thời gian đó, chị ấy cũng chỉ thỉnh thoảng đi với anh ta ít lần, vì cả hai đều bận rộn. Anh ta lớn hơn chị những bảy tuổi, còn lớn hơn anh hai em một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mot-buoc-chinh-la-hanh-phuc/2620213/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.